Lê Uyển Như vì mệt mỏi mà ngủ một giấc thẳng đến trưa hôm sau khi mặt trời đã lên quá đỉnh đầu.
Khi cô thức dậy bên cạnh đã không có ai, nhớ đến màn kịch liệt hôm qua mí mắt cô như nặng trĩu không muốn mở.
Cô cảm nhận được nơi nhạy cảm của mình đã sưng vù lên khó có thể khép đùi lại được.
Uyển Như từ từ trở người ngồi dậy, thắt lưng đau nhức không thôi, cả tay chân đều không nhấc lên nổi, nơi đó thì khỏi phải nói.
Cô khó khăn ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường.
Trên người đã được thay một bộ váy ngủ mới, cả đồ lót cũng được thay đàng hoàng, cô bất giác đỏ mặt.
Phát hiện mình được nằm trên cái khăn to, cô tò mò kéo khăn lên.
Bên dưới khăn là một mớ hỗn độn, những vết **** **** của cả hai vẫn còn vương lại, thậm chí vết máu của cô vẫn còn ở đó, cô xấu hổ kéo khăn che lại.
"Em dậy rồi hả?" Trần Kiến Thành xuất hiện hỏi cô.
Uyển Như nhíu mày thờ ơ nhìn anh, lão già này còn không thèm mặc áo vào nữa, chỉ mặc mỗi cái quần đi qua đi lại.
Nhìn cơ bụng của anh mà cô chợt thấy chướng mắt vô cùng.
Trần Kiến Thành ngồi lên giường, thấy dáng vẻ của cô anh bật cười, anh kéo chân cô đặt lên đùi anh rồi dùng tay xoa bóp.
"Em giận hả?"
Vì đang đau nhức mà được xoa nên Uyển Như cũng nguôi ngoai phần nào.
"Chứ gì!" Vừa cất tiếng thì phát hiện giọng mình đã khàn đi, cô đỏ mặt ấp úng nói tiếp.
"Đêm qua anh nói làm một lần nữa thôi, rốt cuộc là bao nhiêu lần?"
"Thôi ngoan nào, bây giờ làm tiếp một lần nữa cũng được".
Trần Kiến Thành vừa xoa bóp vừa nhìn cô cười.
Uyển Như giận dữ nhìn anh, cô dùng nắm đấm của mình đấm vào ngực anh một cái, miệng lầm bầm.
"Lão già thúi tha!"
Trần Kiến Thành chỉ nhẹ nhàng nói với cô: "Đó không phải là vì em quá mê người hay sao? Em thành công mê hoặc được anh, làm anh sây mê em không thể dứt ra rồi".
"Buổi sáng anh uống mật ăn đường hả?" Cô hỏi.
Trần Kiến Thành chỉ cười: "Anh bế em ra ngoài ăn sáng nhé!"
Uyển Như gật đầu, anh bế cô ra ngồi ở bàn ăn, phía dưới không thuận tiện lắm nên anh đã lót cho cô một cái gối mềm mại nữa.
Trần Kiến Thành hâm nóng đồ lại, buổi sáng anh thức sớm hơn nên đã tranh thủ dọn dẹp và nấu ăn.
Anh chỉ ngồi phục vụ cô ăn, nhìn cô say đắm rồi lại nói.
(Truyện đăng độc quyền trên NovelToon, mọi bản reup đều là ăn cắp chất xám, hãy ủng hộ truyện đúng nguồn, cảm ơn).
"Cảm ơn em!"
"Cảm ơn chuyện gì?" Uyển Như khó hiểu hỏi.
"Vì đã cho anh, trở thành người của anh".
"Anh đừng nói mấy chuyện này nữa dược không? Còn nói nữa em giận đó!" Uyển Như đỏ mặt tránh né.
"Ừ, chút nữa anh mang ga giường đi giặt cho em, em nằm nghỉ ở nhà đi, anh xin nghỉ ở nhà hàng giúp em rồi.
Chút nữa anh phải đến công ty, tối anh lại ghé nhé".
Anh dịu dàng dặn dò cô.
"Dạ!" Cô ngoan ngoãn gật đầu.
Ăn xong anh lại bế cô vào giường nghỉ ngơi, còn mình thì chuẩn bị đến công ty.
Bạn đang đọc bộ truyện Làm Thím Của Nữ Chính tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Làm Thím Của Nữ Chính, truyện Làm Thím Của Nữ Chính , đọc truyện Làm Thím Của Nữ Chính full , Làm Thím Của Nữ Chính full , Làm Thím Của Nữ Chính chương mới