Ánh sáng chói lọi khiến Bối Doanh từ từ nheo mắt tỉnh dậy, cô dùng hai đầu ngón tay xoa mi tâm của mình một tí để dễ tỉnh ngủ hơn.
Mở mắt ra nhìn lại mọi thứ, cô liền biết nơi đây không phải là Ngự Cung Vân mà là máy bay.
\- Em tỉnh rồi sao, ngủ có ngon không ?
Từ Vương ngồi kế một bên cạnh, anh dùng tay xoa xoa đầu cô, dịu dàng hỏi.
\- Chúng ta đi đâu vậy ? \_ Vì còn chút buồn ngủ, giọng cô vẫn hơi nũng nịu.
\- Không phải em nói muốn đi đảo chơi sao ? Tối qua anh đã bàn giao lại công việc, trực tiếp dẫn em đi chơi đây.
\_ Từ Vương nhìn anh cô lớ mớ còn mê ngủ mà hỏi nên có chút buồn cười một tí.
\- Anh thật là ..
không hỏi ý em gì hết.
\_ Thấy anh ấm áp với mình như vậy, cô không khỏi cảm giác hạnh phúc này.
\- Em còn mệt thì ngủ chút đi, khi tới nơi anh sẽ gọi em dậy sau đó chúng ta cùng đi chơi, có được không ? \_ Giọng anh ôn nhu truyền vào lỗ tai của cô.
Nghe Từ Vương nói vậy, cô nhẹ nhàng gật đầu rồi thoải mái nằm lên đùi của anh mà ngủ ngon lành.
Kể từ khi quen anh, cô không cần phải tạo một vỏ bọc lạnh lùng nữa mà trở về tính tình trẻ con như ngày nào, thật đúng là cưng chết đi được.
Ngắm nhìn người con gái mình coi là ngọc vàng châu báu này ngủ trên đùi của mình, cảm giác như thế này thật lạ.
Anh muốn mỗi ngày khi tỉnh dậy, người đầu tiên anh nhìn thấy chính là cô.
Hiện tại cũng chỉ mới hơn sáu giờ một chút, cả cơ thể anh cũng cảm thấy hơi mệt vì cả đêm qua phải bàn giao công chuyện lại cho Hạo Trạch, Vĩnh Tuân cùng Hinh Trác.
Từ Vương gác tay lên cái kệ bên cạnh, trực tiếp nhắm mắt lại tận hưởng không gian này một tí.
Vì là máy bay tư nhân nên điều có đầy đủ trang thiết bị như giường, kệ để đồ là chuyện quá đỗi bình thường luôn !
Khung cảnh này thật đẹp, cô gái ngon lành mà ngủ trên đùi của chàng trai, còn anh ta thì một tay gác đầu lên kệ kiếm chỗ dựa để ngủ, một tay còn lại vẫn nắm chặt lấy tay của Bối Doanh !
Cậu trợ lí Mạc Dũng ngồi ở khoang kế bên ngước đầu lên nhìn không ngờ lại được thấy một cảnh hữu tình như này, lấy trong túi áo ra một chiếc máy ảnh rồi chụp lại khoảnh khắc đẹp đẽ này.
Trước khi còn hơn nửa tiếng nữa là ta sẽ hạ cánh xuống đến nơi cần đến, Từ Vương đã gọi Bối Doanh dậy để chuẩn bị một tí trước khi anh cho cô thấy vẻ đẹp của nơi mà anh đã chọn đi vi vu.
\- Thật đẹp ! Em chưa bao giờ đến được nơi đây.
Bạn đang đọc bộ truyện Lăng Tổng Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lăng Tổng Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân, truyện Lăng Tổng Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân , đọc truyện Lăng Tổng Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân full , Lăng Tổng Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân full , Lăng Tổng Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân chương mới