Thanh Kiêu đưa tay khóa chặt eo cô lại gần hơn. Thẩm Tiêu bị hắn hôn tới nỗi mụ mị. Thỉnh thoảng cô cảm giác như mình hút sắp cạn hơi, xong hắn thả ra rồi lại tiếp tục.
Màn đêm được ánh trăng vén màn những bóng mây u tối. Ánh sáng mộng ảo chiếu xuống in rõ hình của một cặp đôi.
Giờ đây đầu óc của cô mụ mị hơn bao giờ hết. Thẩm Tiêu dần chìm vào trong cơn ý loạn tình mê cho đến khi Thanh Kiêu đặt cả người cô xuống giường. Cô giật mình, hai tay đưa trước ngực hắn chặn lại. Đôi mắt của Thanh Kiêu như có mị hoặc vậy. Một màu sắc huyết nhàn nhạt khiến cô muốn bị chìm vào trong đó. Thẩm Tiêu hiểu rõ cái gì đang xảy ra...
- Không được... tôi...
- Tại sao không được?
Giọng nói của Thanh Kiêu trầm khàn. Dường như hắn đang đợi, đang chờ đợi như muốn xem biểu hiện của cô ra sao. Tuy hắn nhẫn nhịn nhưng cũng không đồng nghĩa việc hắn tha cho cô.
- Tôi... chúng ta đang sai... tôi...
- Em chưa chồng, tôi chưa vợ? Sai chỗ nào?
Thẩm Tiêu dường như á khẩu không nói được thêm gì. Tâm trạng của cô rất rối loạn. Hay là cô vẫn còn tư tưởng nghĩ tới Thượng Quan? Không thể nào... cô và anh ta đã cắt đứt! Cô sẽ không bao giờ quay lại như trước đây được nữa.
Thanh Kiêu nhìn cô. Hàng lông mày của hắn như đang nhíu lại. Hắn có thể biết cô đang nghĩ gì. Dám dưới thân hắn suy nghĩ tới người đàn ông khác. Với lòng tự tôn của hắn thì hắn sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó.
Bàn tay Thanh Kiêu siết lại, từng ngón tay đan vào ngón tay của cô chặt chẽ. Hắn cúi xuống hôn lên môi cô dần dần chuyển qua vàng tai mẫn cảm. Sau cùng di chuyển xuống cắn nhẹ lên vùng xương quai xanh của cô. Thẩm Tiêu chỉ cảm thấy hơi nhói đau, làn da vốn trắng nõn của cô xuất hiện những vết ửng đỏ.
Thẩm Tiêu nhắm chặt mắt lại, môi cô mím chặt. Thanh Kiêu cảm thấy hứng thú có phần giảm đi. Hắn hùng hồng chống tay xuống giường, đưa mắt nhìn chằm cô không chớp mắt.
- Ta sẽ tha cho Thẩm Gia... nếu mà em vẫn còn ngoan cố như vậy thì... ta đi...
Quả như đúng những gì Thanh Kiêu dự đoán, Thẩm Tiêu mở mắt ngay. Cô suy nghĩ một hồi rồi đưa tay vòng qua ôm lấy cổ của Thanh Kiêu vụng về hôn. Có trời mới biết cô muốn cứu Thẩm Gia như thế nào. Hiện tại chỉ còn mỗi Thẩm Hàn, nếu nó xảy ra mệnh hệ gì thì cô chẳng còn mặt mũi khi chết gặp ba mẹ nuôi nữa.
Thanh Kiêu hài lòng. Hắn đưa tay thuần thục gỡ từng chiếc nút áo trên người cô. Làn da mịn màng ẩn hiện dưới lớp áo. Tay Thanh Kiêu chợt vung lên, cánh cửa chính tự động đóng chặt lại. Thoắt cái, quần áo trên người của cô đã được hắn cởi sạch. Thẩm Tiêu xấu hổ khi bản thân lại không mảnh vải che thân nằm dưới một người đàn ông...
- Tôi... tôi... không biết làm thế nào cả...
Bạn đang đọc bộ truyện Lấy Chồng Rắn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lấy Chồng Rắn, truyện Lấy Chồng Rắn , đọc truyện Lấy Chồng Rắn full , Lấy Chồng Rắn full , Lấy Chồng Rắn chương mới