"Dao Dao đó là đường không phải muối.
" Mới sáng sớm, trong căn bếp nhỏ đã đầy lẫy bừa bộn cùng tiếng hét của cô
"Đảo đi không cháy thịt giờ.
" Cô đứng bên cạnh hướng dẫn.
Còn Đường Lạc Dao vụng về đảo đảo nồi rau
"Từ từ, mùi gì khét vậy?" Cô nhíu mày ngửi xung quanh hỏi
"Đúng khét thật! A chết tớ đang nướng bánh.
" Đường Lạc Dao hốt hoảng nói
Cô nghe vậy nhanh đi đến lò nướng tắt đi.
"Khụ! Khụ" Mở lò nướng ra khói bay ra ngoài khiến cô ho
"Cậu để bao nhiêu phút vậy?" Cô đeo găng tay lấy khay bánh ra à không phải nói là mấy viên tròn tròn đen mơia đúng
"120p.
"
"!.
.
" Cô đặt khay bánh xuống nhìn Đường Lạc Dao không nói nên lời
"Đừng thái nữa.
" Nhìn Đường Lạc Dao cầm dao thái hành làm cô phát hoảng, thái nhanh vậy lỡ vào tay thì sao
"Không sao đâu yên tâm tớ làm!.
"
"AAA.
"
- --------------------
"Tớ bảo để đó rồi mà.
" Cô giọng nói trách móc nhưng tay vẫn băng vết thương cho Đường Lạc Dao
"Cậu vào bếp không cẩn thận lỡ sau bị thương nặng hơn thì sao?"
"Thì có cậu băng cho tớ mà.
" Đường Lạc Dao nói
"Đâu phải lúc nào tớ cũng ở bên cậu đâu.
" Cô nói
"May mẹ cậu ra ngoài từ sớm rồi đó.
"
"Thôi ngồi đó tớ đi dọn.
" Nhìn lại căn bếp cô nói
"Để tớ giúp.
"
"Không ngồi im, cậu ngồi đó cũng là giúp tớ nhiều lắm rồi.
" Cô nói rồi quay người đi vào bếp.
"Nhưng!.
" Đường Lạc Dao định nói thì nhìn thấy ánh mắt cô quay lại nhìn mình có chút không ổn liền ngậm miệng không dám hé nửa lời ngồi ngoan trên ghế.
"Cạch.
"
"Mẹ về rồi đây.
" Thẩm Mộ Sơ bước vào
"Chuyện gì đây hả?!"
"Con bé này, không biết nấu mà còn làm.
" Thẩm Mộ Sơ sau khi nghe Đường Lạc Dao kể lại thì đứng dậy trách móc
"Mẹ.
.
"
"Con còn làm tiểu Nguyệt của mẹ dọn dẹp mệt như thế kia rồi.
" Thẩm Mộ Sơ ngắt lời Đường Lạc Dao nói
"!.
.
" Đường Lạc Dao ngoài mặt im thin thít nhưng trong lòng bất mãn
"Con là con ruột mẹ mà.
"
---------------------
Đến buổi chiều cô cùng Đường Lạc Dao ra vườn trồng hoa.
Lúc đầu cô định đi một mình như Đường Lạc Dao nằng nặc đòi đi theo cô đành đồng ý.
"Hoa này đẹp không?" Cô đưa một chậu hoa hồng cho Đường Lạc Dao xem.
"Đẹp, nhưng vẫn không đẹp bằng cậu.
"
"Rồi cũng sẽ úa tàn thôi.
"
"Cậu sẽ không.
" Đường Lạc Dao nhìn cô bằng ánh mắt chứa đựng biết bao tình yêu trao vào trong đó, mỉm cười nói
"Sao nhìn dữ vậy?" Cô hỏi
"Tại cậu đẹp.
"
"Thôi trồng xong rồi.
" Cô cười nhẹ đứng dậy nói
"Cậu bỏ quên đồ này"
"Bỏ quên gì?" Cô quay lại
"Tớ.
" Đường Lạc Dao đứng dậy nói
"Cậu tự đi được mà.
Bạn đang đọc bộ truyện Liệu Có Hạnh Phúc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Liệu Có Hạnh Phúc, truyện Liệu Có Hạnh Phúc , đọc truyện Liệu Có Hạnh Phúc full , Liệu Có Hạnh Phúc full , Liệu Có Hạnh Phúc chương mới