Phòng điều trị của Helen...
“Tạm thời cô bé đã ổn.
Có thể bình thường hóa mọi hành động được rồi”- Audrey nhờ người ghi chép lại tình trạng của Helen, rồi quay sang Rina và Anders.
“Cảm ơn cô, cô Audrey”.
“Cuối cùng cũng bỏ kính ngữ với cô rồi sao, Rina ?” – Audrey xoa đầu Rina, chọc ghẹo cô.
Rina mỉm cười lém lỉnh:
“Cũng tại cô, không cho các học viên gọi mình là công chúa”.
“Em cũng từng là công chúa nhỏ còn gì, cái thời mà mẹ em còn làm nữ hoàng” – Audrey cốc đầu cô, rồi rời khỏi phòng.
Anders cười khì, rồi quay sang:
“Vậy là tốt rồi, Helen”.
Helen nhìn hai người, đăm chiêu một lúc, rồi hỏi: “Tại sao vậy ?”
“Sao ?” – Anders tròn mắt nhìn.
“Cậu mang trong mình ma pháp nguyên thủy giống tôi...Cậu ắt biết chỗ đứng của chúng ta trong thế giới này chứ ?”
“Tôi hiểu.
Nhưng nhìn xem, tôi đã chứng minh được bản thân mình.
Cậu đừng lo về việc đó, cứ bước về phía trước đi”.
“Cậu làm như dễ dàng lắm nhỉ...” – Helen tặc lưỡi, rồi quay mặt đi chỗ khác.
“Thế thì, cậu có muốn làm bạn với chúng tôi không ?”
Helen giật mình: “Bạn ?”
Bạn bè sao...
Suốt những năm tháng niên thiếu, cô mang trong mình băng long hệ, một sức mạnh không hiểu từ đâu mà đến...
Nó nuốt trọn cảm xúc, trái tim ấm áp của cô.
Thần dân của đế quốc cho rằng, mẹ cô qua đời lúc hạ sinh cô, là do thứ sức mạnh quái đản này...Sự kiện ở tiểu quốc lần đó, cái ngày cô suýt giết chị gái mình, khiến cô vững tin cho rằng, mình thật sự là mối họa, là tai ương cho cường quốc Kerma...
Vậy mà giờ đây, lại có người ngỏ ý làm bạn với cô...
“Cậu đúng là tên ngốc” – Helen thở dài.
Anders chỉ cười xòa:
“Chà, mắng tôi ngốc sao ? Helen, tôi nói thật đấy”.
Đúng lúc này, Hailey và Ondo tới phòng bệnh.
Helen nhìn thấy chị gái, cô mấp máy môi: “Chị...”
Hailey chỉ nở nụ cười ôn nhu: “Về nhà thôi, Helen”.
Trong lòng Helen lúc này, đột nhiên cảm nhận được sự nhẹ nhõm.
Những giọt nước mắt lăn dài trên má...
“Vâng...”
....
Trên đường trở về nhà, Anders và Rina tạt ngang một cửa hàng bán kem que rất ngon...!
“Vậy là mảnh băng trong trái tim Helen đã được phá giải nhỉ ?”
“Ừ, tuy chỉ là vô tình, nhưng thế cũng tốt” – Anders nở nụ cười tinh nghịch.
Anders nhìn xung quanh, có rất nhiều gia đình đưa nhau ra phố chơi.
Ngẫm lại thì, suốt 17 năm qua, thứ gọi là tình cảm hơi ấm của cha mẹ, Anders chưa bao giờ cảm nhận được...
Rina biết anh đang nghĩ gì, liền huých vai: “Tớ biết cậu nghĩ gì đấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Linh Hồn Dưới Ánh Trăng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Hồn Dưới Ánh Trăng, truyện Linh Hồn Dưới Ánh Trăng , đọc truyện Linh Hồn Dưới Ánh Trăng full , Linh Hồn Dưới Ánh Trăng full , Linh Hồn Dưới Ánh Trăng chương mới