Ban đêm buông xuống, tiểu điếm náo nhiệt vô cùng, Dương Minh chọn một chỗ gần cửa sổ, gọi ra vài món, hắn thưởng thức không khí tại đây.
Đã từng quen thuộc tu luyện, phàm nhân sinh sống thập phần lạ lẫm.
Cái gọi là truy cầu thực lực, còn không phải muốn sống lâu hơn, tận hưởng nhân sinh vui thú.
Thanh Vũ thành tiếp giáp biên giới Thiên Hoang cổ tông, hàng năm xảy ra chiến sự khó tránh khỏi liên lụy, những người ở đây bàn tán, hầu như đều là đề tài chiến tranh, ngẫu nhiên có võ giả nói về tu luyện phương hướng.
Dương Minh một bên ngắm nhìn, một bên nghe ngóng.
"Âm Phong ma môn gần đây phái đi rất nhiều ma binh, ngẫu nhiên còn có thiên ma chỉ đạo, nghe nói Thiên Hoang cổ tông cũng đang rục rịch quân số, chỉ sợ lại có chiến tranh xảy ra.
"
Nam tử uống một bầu rượu, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói ra, hắn không chút nào dấu diếm, mà đồng bọn đều là trạng thái lo lắng.
"Thanh Vũ thành chỉ là một tòa tiểu thành, Thiên Hoang cổ tông có lẽ sẽ không chú ý nhiều, ở đây lâu về dài ắt gặp tao ương.
"
"Không vội, ta đã liên hệ huynh trưởng bên Thiên Hoang thành, chiến sự dù xảy ra, cũng phải ít nhất mấy tháng sau, khi đó chúng ta thu xếp ổn thỏa, rời đi cũng không muộn.
"
"Hợp lý, hợp lý, nào cạn chén.
"
Chiến tranh xảy ra.
Dương Minh bừng tỉnh, tại sao hắn lại quên cái này, Thiên Hoang cổ tông tiếp giáp Âm Phong ma môn, đôi bên thế lực đối đầu nhau, giằng co đã vài nghìn năm, ân oán không phải ngày một ngày hai mà giải quyết.
Theo cổ tông ghi chép, cứ cách mười năm, chiến tranh lại một lần diễn ra, mà hiện tại, thời hạn mười năm vừa chạm mốc, cả hai rục rịch quân binh cũng là thường tình.
Có thể Dương Minh không hề lo lắng, trái lại mong chờ.
Chiến tranh ắt có thương vong, cường giả ngã xuống là chuyện thường tình, mỗi người bọn họ sở hữu nội tình rất lớn, nếu như đoạt được khác nào đạt được truyển thừa.
Mà.
Dương Minh hắn có cướp đoạt cơ duyên hệ thống, trong chiến tranh tìm cơ duyên, khác nào hổ mọc thêm cánh, lợi thế chồng chất.
"Khát vọng cơ duyên đạt được thực lực là tốt, nhưng mà đôi khi không có thực lực, ham muốn nhiều quá lại dẫn họa vào thân.
"
Dương Minh rõ ràng, nếu như luyện thể võ giả đặt vào hoàn cảnh, chỉ như tiểu tốt, tụ khí giống chân sai vặt, ít nhất ngưng dịch trở lên mới có tiếng nói.
Thời hạn còn cách vài tháng, không cần vội vàng.
Dương Minh quay về phòng, hắn ngồi xếp bằng xuống, hô hấp vận chuyển từng chu thiên, võ giả luyện thể thông qua rèn luyện, cuối cùng cảm nhận thiên địa khí, Dương Minh bất đồng, hắn đã từng tới chí cao tụ khí cực hạn, bản thân ở vào luyện thể sơ kì, đặc cách cảm nhận được khí, thông qua công pháp tu luyện hấp thụ vào thân, trực tiếp rèn luyện nhục thể.
Thiên Hoang cổ tông, nhất lưu thế lực, công pháp nhiều vô số kể, Dương Minh chọn một bộ huyền hoàng chi quyết, huyền giai hạ phẩm, tu luyện cực hạn có thể tới tụ khí cửu trọng.
Cấp bậc luyện thể cảnh dùng công pháp này, đại khái đề thăng gấp ba tốc độ tu luyện.
Đêm nay phá lệ lạnh lẽo, ánh trăng xuyên thấu hắc ám, quang mang mờ nhạt lấp ló.
Thiên Hoang cổ tông bên kia, nơi ở của Thanh tử, Trần Liên quỳ rạp trên đất, đầu không dám ngẩng lên, hắn một mực van xin:
"Thánh tử tha tội, tiểu nhân lục tung toàn bộ Đại Hoang sâm lâm, không tiếc nội tình, nhưng mà Dương Minh như thể tiêu thất một dạng, tiểu nhân không thể tìm thấy bóng dáng của hắn đâu.
"
"Ngươi đã biết tội!!!"
Trong mắt Dương Lâm lóe lên sát khí, hắn lạnh lùng:
"Ngươi đã biết tội, vậy có nhớ tác phong của ta, nhổ cỏ nhổ tận gốc, ta giao nhiêm vụ cho ngươi, không phải sự nhân nhượng, mấy tên kia ngày đêm chú ý tìm cớ hủy hoại thanh danh ta, ngươi có hiểu Dương Minh còn sống mang lại hậu quả.
"
Trần Liên run cầm cập, luyện thể như hắn, chịu đựng tụ khí võ giả khí thế đã là cực hạn, lúc này ngoài việc cầu xin cũng lực bất tòng tâm.
Dương Lâm bất chợt trầm giọng:
"Niệm tình ngươi theo ta đã lâu, cho ngươi cơ hội cuối cùng, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, chừng nào chưa tìm được đừng có về đây.
"
Ngưng trong nháy mắt Dương Lâm tỏa ra sát khí ngút trời:
"Đừng nghĩ đến chạy trốn, ngươi có chạy tới chân trời góc biển, đều không thoát được đâu.
"
"Tiểu tiểu nhân không dám, tiểu nhân lập tức khởi hành luôn.
"
Sau lưng Trần Liên ướt sũng, sắc mặt tái mét, hắn chỉ chờ có thế, vội vàng đứng lên đi về hướng Bắc, vị trí chính là Đại Hoang sâm lâm, có lẽ trong một thời gian, hắn vô pháp quay lại tông môn.
Bạn đang đọc bộ truyện Loạn Thế Đại Ma Đầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Loạn Thế Đại Ma Đầu, truyện Loạn Thế Đại Ma Đầu , đọc truyện Loạn Thế Đại Ma Đầu full , Loạn Thế Đại Ma Đầu full , Loạn Thế Đại Ma Đầu chương mới