Khương Huyền đá đầu Thân Đồ Dũng bay đi, bay tròn về phía đám người của bộ tộc Thân Đồ. Thân Đồ Nham giơ tay đón được đầu của huynh đệ sinh tử, máu bắn tung tóe khắp mặt, Thân Đồ Nham trợn mắt nhìn chằm chằm Khương Huyền, gân xanh trên trán nổi lên, co giật.
Tuy rằng vô cùng tức giận nhưng Thân Đồ Nham không thể làm gì được.
Trận chiến sinh tử giữa các bộ tộc cấm đánh nhau riêng tư, lúc trước Thân Đồ Dũng dùng lời nói nhục mạ Vệ Bạch Quân, tuy rằng thực lực của Vệ Bạch Quân mạnh hơn Thân Đồ Dũng rất nhiều nhưng cũng không thể ra tay giết Thân Đồ Dũng. Giờ phút này, Khương Huyền dùng cách này để làm bẽ mặt tất cả đám người trong Thân Đồ thị, bọn họ cũng không thể làm gì khác ngoài việc tái mặt.
Thân Đồ Nham cũng biết bây giờ không phải lúc để khoe khoang miệng lưỡi lợi hại.
Có nhiều việc quan trọng hơn để làm.
“Bây giờ ngươi hãy đi tìm tộc trưởng, cưỡi thú của ta mà đi! Nói cho tộc trưởng biết tình huống ở đây, tình hình có biến, bảo bên đó tạm ngưng hành động! Nhanh lên! Nhất định phải thông báo trước khi mặt trời lặn, nếu không thì mang đầu đến đây!” Thân Đồ Nham quay đầu lại, thấp giọng nói với một tên tộc nhân bằng giọng điệu gấp gáp.
“Vâng.” Tộc nhân trẻ tuổi này tên là Thân Đồ Mẫn, nhận lệnh rời đi.
Khương Huyền đứng trên võ đài, bình phục lại linh lực đang dâng trào trong cơ thể.
“Mười hai tuổi ta đã bước vào Bán Bộ Tiên Thiên, nhưng vì lời giao ước với Kỳ thạch tiền bối nên vẫn luôn che giấu cảnh giới của mình, cơ thể của ta đã được Tiên Thiên Linh Lực tẩm bổ ba năm, tuy rằng chưa thật sự trở thành Tiên Thiên, nhưng toàn bộ linh lực đã tăng lên không dưới hai mươi lần.” Khương Huyền thầm nghĩ: “Nếu như ta đột phá, cho dù mới vào Tiên Thiên, Thân Đồ Dũng là Tiên Thiên Hậu Kỳ, trạng thái ở thời kỳ đỉnh cao của gã cũng không phải là đối thủ của ta. Công pháp do Kỳ thạch tiền bối truyền lại quả nhiên lợi hại, công pháp của tộc ta không thể so sánh được.”
“Đợi đến khi mọi chuyện ở đây được giải quyết, ta phải thỉnh giáo Kỳ thạch tiền bối phương pháp để đột phá.”
Sau khi khí tức ổn định lại, Khương Huyền nhảy xuống từ phía bắc võ đài.
Hắn đi về phía đám người Thân Đồ thị.
Ánh mắt không nhìn vào mặt của đám người Thân Đồ thị mà nhìn chằm chằm vào ngũ trưởng lão Khương Cảnh Thịnh đang đứng trong đám người bộ tộc Thân Đồ.
Vù! Vù! Vù! Vù!
Xung quanh võ đài đồng thời lóe lên mấy bóng dáng, bọn họ đều là nữ nhân của bộ tộc Khương thị, hơn nữa còn đều là cảnh giới Tiên Thiên, các nàng là chiến lực Tiên Thiên cuối cùng của bộ tộc Khương thị, nhưng lại không có cách nào để tham gia trận chiến sinh tử. Vệ Bạch Quân có thực lực cực mạnh cũng nhảy đến bên cạnh con trai Khương Huyền, rút kiếm ra nhìn chằm chằm vào Khương Cảnh Thịnh.
Trên mặt Khương Cảnh Thịnh lộ ra vẻ hoảng sợ.
Gã nhìn về phía đám cường giả Tiên Thiên của Thân Đồ thị tìm kiếm sự giúp đỡ.
Thân Đồ Nham bước ra một bước, chắn trước mặt Khương Cảnh Thịnh.
Những Tiên Thiên khác của Thân Đồ thị cũng tụ tập xung quanh, bảo vệ Khương Cảnh Thịnh ở giữa.
Đối với bộ tộc Khương thị, Khương Cảnh Thịnh là tên phản đồ, nhưng đối với bộ tộc Thân Đồ, gã là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, không thể để người vừa đến nương náu cảm thấy thất vọng.
“Gã tự nguyện đầu hàng, bây giờ là người của bộ tộc Thân Đồ bọn ta, các ngươi muốn động thủ sao?” Thân Đồ Nham hét lên.
“Gã đầu hàng là chuyện của gã, nhưng không thể lấy đi bất cứ thứ gì của bộ tộc Khương thị bọn ta. Đặc biệt là chiếc nhẫn tượng trưng cho thân phận tộc trưởng, vật này đã được truyền thừa trong bộ tộc Khương thị bọn ta hàng ngàn năm, không chỉ đại diện cho thân phận tộc trưởng mà còn là tín vật truyền lệnh của bốn mươi bảy bộ tộc Bách Lĩnh!” Khương Huyền duỗi tay ra: “Bảo gã giao nhẫn hắc ngọc ra đây!”
Càng ngày càng có nhiều tộc nhân bộ tộc Khương thị bao vây đến, rút vũ khí ra.
Giám sát sứ Lôi Hồng đang định rời đi quay đầu lại, cau mày nhìn cảnh tượng này.
Thân Đồ Nham thấy tình thế không ổn, lo lắng Khương thị sẽ lợi dụng chủ đề này để nói chuyện của mình, gã vội vàng nháy mắt ra hiệu với Khương Cảnh Thịnh.
“Giao, ta giao, ta cũng chưa nói sẽ không giao.” Khương Cảnh Thịnh vội vàng tháo chiếc nhẫn hắc ngọc giao ra.
…
Thân Đồ Mẫn cưỡi mã thú rời khỏi Thổ Thành của bộ tộc Khương thị.
Đi thẳng một đường về phía tây nam.
Con mã thú có màu lông đỏ tươi như máu, dáng vẻ thần tuấn, trên mặt có sáu con mắt, giữa trán có một cái sừng. Đây mã thú có huyết mạch “Hồng Tông Ảnh Thú”, là yêu thú cấp ba, có thể đi được ba ngàn dặm một ngày, có giá trị ngang ngửa với nơi tấc đất tấc vàng của thành Phi Tuyết, cũng có thể dùng để đổi lấy một tòa nhà ba tầng, cường thịnh như bộ tộc Thân Đồ bọn họ mà cũng không có được mấy con mã thú cấp bậc thế này, đệ đệ ruột của tộc trưởng là Thân Đồ Dũng cũng không xứng có một con.
Bạn đang đọc bộ truyện Loạn Thế Địch Sát tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Loạn Thế Địch Sát, truyện Loạn Thế Địch Sát , đọc truyện Loạn Thế Địch Sát full , Loạn Thế Địch Sát full , Loạn Thế Địch Sát chương mới