Suýt nữa tôi đã tỏ tình cậu ấy. May là tôi dừng lại được.
Đã bảo là phải chờ đến ngày tuyết rơi đầu tiên trong năm rồi còn gì?
Ngày ấy đến rất nhanh.
Trong mơ tôi quyết đoán cắt đứt quan hệ với Cố Vũ Tiêu trong mơ của mình.
Bởi vì tôi muốn đối xử với Cố Vũ Tiêu ngoài đời thực tốt hơn nữa.
Cuối cùng tôi cũng chờ được đến ngày tuyết rơi ấy.
Tôi tỏ tình, Cố Vũ Tiêu đồng ý làm bạn gái của tôi.
Cả ngày hôm ấy, chúng tôi vui vẻ đi hẹn hò với nhau.
Trước khi chào tạm biệt, Cố Vũ Tiêu đưa cho tôi một bức thư tình, nói với tôi rằng thật ra hôm nay cô ấy cũng định tỏ tình tôi.
Tôi về nhà, mở thư ra thì đọc được lời bài hát trong đó.
Ở nơi nào đó mà tôi không biết, Cố Vũ Tiêu đang ôm bạn cùng phòng mà than trời oán đất: “Tớ cầm nhầm thư tình mà các cậu chẳng hé răng nói một tiếng. Các cậu đúng là chị em cây khế của tớ, tớ đã nhìn nhầm các cậu rồi!!”
(Hết)
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!