May là trong mơ Nguyệt Nam Đình cũng không thích hát nên tôi không phải thường xuyên nghe giọng hát này của cậu.
“Hát khó nghe nhưng mà dạt dào tình cảm thật đấy.” Bạn tôi nói.
Bạn tôi đang tạo cơ hội cho tôi. Cậu ấy chê bai Nguyệt Nam Đình để cậu ấy buồn bã, thất vọng, tạo cơ hội cho tôi xuất hiện, trở thành ánh sáng cứu vớt Nguyệt Nam Đình.
Tiếc rằng Nguyệt Nam Đình lại không ra chiêu như lẽ thường: “Người ấy nghe thấy tình cảm của tôi là được rồi.”
Ý của cậu ấy là ở đây có người mà cậu ấy thích?
Tôi quét mắt nhìn qua, dựa theo tiêu chuẩn “người đẹp da trắng chân dài” của cậu thì ở đây cũng chỉ có hoa khôi của khối đủ tiêu chuẩn thôi.
Tôi bám lấy không buông chuyện này, hỏi Nguyệt Nam Đình: “Ở đây có người mà cậu thích hay sao?”
Bạn tôi không ngờ tôi lại dũng cảm đến như vậy, luôn miệng kêu 666* bên tai tôi.
*Trong tiếng Trung, 6 đọc là liù, khá giống với cách phát âm của bò là niú. Vì thế ý của bạn nữ chính ở đây là đang khen cô ấy trâu bò.
Nguyệt Nam Đình nghiêm túc nhìn tôi, khẳng định: “Có.”
Như nghĩ đến gì đó, cậu lại bổ sung thêm một câu: “Thật ra tôi thích cô ấy từ rất lâu rồi.”
Bạn tôi luôn miệng kêu 666.
Tôi không biết nói gì cho phải, buột miệng: “666.”