Sau khi Giang Thần rời khỏi Thịnh Thế Vương Triều, anh tới phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc.
Nhưng Tiểu Hắc không có ở phòng khám, anh ta ra ngoài rồi.
Giang Thần có chìa khóa phòng khám, anh lập tức mở cửa đi vào, cũng không mở cửa làm việc mà cứ thế đóng lại.
Anh vào phòng rồi leo lên giường, đi ngủ.
Vì mấy ngày nay anh đều ngủ không ngon, định nhân cơ hội này ngủ bù một chút.
Cơ mà cảm giác chưa ngủ được bao lâu thì đã có tiếng chuông điện thoại vang lên.
Anh lật người bò tới lấy điện thoại thì thấy người gọi đến là Đường Sở Sở, gương mặt anh hiện lên ý cười.
Anh nghe máy.
Đầu dây bên kia lập tức truyền tới tiếng khóc nức nở của Đường Sở Sở.
Nghe cô nói vậy, trong lòng Giang Thần bỗng cảm thấy ấm áp, anh dịu dàng nói:"Giờ anh đang ở phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc, sẽ nhanh chóng trở về với em."
Anh biết chắc chắn người nhà họ Tôn đã đưa Đường Tùng về nhà rồi.
Ngay cả Lâm Huyền cũng chết rồi, người nhà họ Tôn đâu có ngốc, bọn họ làm gì dám gây khó dễ cho Đường Sở Sở nữa.
Làm sao bọn họ còn dám bắt anh và Đường Sở Sở ly hôn nữa?
Trừ phi là họ muốn chết.
Giang Thần vươn mình một cái.
Sau đó anh mới đứng dậy, đi ra khỏi phòng khám rồi đóng cửa lại.
Vừa khóa cửa, đang định rời khỏi.
Đúng lúc này anh lại phát hiện ra ngoài cửa có một người phụ nữ đang đứng ở đó.
Cô ta khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi gì đó.
Trên người cô ta mặc một cái váy liền dài, đi giày cao gót màu trắng, mái tóc đen nhánh, thân hình thon thả, mông cong ngực nở, trông khá xinh đẹp, mặt mũi ưa nhìn, da dẻ trắng nõn, hơn nữa từ người cô ta toát ra một cảm giác rất mạnh.
Cô ta đứng trước một chiếc xe Ferrari, hai tay khoanh trước ngực, đôi mi cong vút xinh đẹp, cô ta đang chăm chú nhìn Giang Thần đóng cửa phòng khám định rời đi.
Giang Thần cũng nhìn thấy cô ta rồi.
Cơ mà anh cũng không nói năng gì, chỉ xoay người rời đi.
"Ài..." Lâm Y mở miệng, hét lớn: "Giang Thần."
"Hử?"
Giang Thần dừng bước, nhìn Lâm Y, vẻ mặt lộ ra chút nghi hoặc: "Sao thế?"
Anh nhìn kỹ Lâm Y, nhận thấy trong kí ức của mình đâu có tồn tại hình bóng cô ta, thế là anh không khỏi cau mày lại.
Lâm Y đi tới, chìa bàn tay trắng nõn như ngọc của mình ra: "Giang Thần, chào anh, tôi tên Lâm Y, đúng rồi, tối mai là sinh nhật tôi, tôi tới là để mời anh tới tham dự tiệc sinh nhật của tôi."
Giang Thần nhíu mày khó hiểu: "Bị điên à?"
Anh là gì quen biết người tên Lâm Y này cơ chứ?
Vậy mà cô ta lại tới mời anh đến dự tiệc sinh nhật.
Đây không phải bị điên thì còn bị gì nữa?
Anh cứ thế quay người đi tiếp.
"Giang Thần, tôi là bạn học của Đường Sở Sở."
Nghe cô ta nhắc đến Sở Sở, Giang Thần mới dừng chân, nhìn cô ta: "Bạn học?"
"Đúng vậy, bạn học chung trường." Lâm Y nở một nụ cười rồi nói: “Chúng tôi đều học cùng nhau ở đại học Giang Trung, nhưng cô ấy học ngành thiết kế thời trang còn tôi học quản lý kinh tế, à đúng rồi..."
Vừa nói cô ta vừa lấy ra một tấm thiệp mời mà trước đó đã nhắc tới, đưa cho Giang Thần: "Tối mai ở khách sạn Giang Trung, rất mong anh sẽ tới dự."
Giang Thần nhìn Lâm Y rất kỹ.
Anh cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Cùng học chung trường đại học nhưng lại khác ngành, sao cô ta lại quen biết Sở Sở?
Với lại lúc học đại học, toàn thân Đường Sở Sở đều bị biến dạng, làm gì có ai muốn chơi với cô.
Mà cô gái tên Lâm Y này, ngoài hình xinh đẹp, khí chất ngời ngời, nói thế nào thì cũng rất giống một hot girl trường học, vậy mà giờ cô ta lại gửi thiệp mời cho anh và Đường Sở Sở sao?
Nhưng anh vẫn nhận lấy rồi nói: "Để tôi về hỏi Sở Sở, nếu cô ấy quen biết cô và nhận lời đến bữa tiệc thì tôi sẽ đưa cô ấy đến."
Nói xong, Giang Thần xoay người rời đi.
Lâm Y đứng cạnh cửa chiếc Ferrari mui trần dõi theo bóng lưng Giang Thần đang rời đi.
Cho đến khi Giang Thần hoàn toàn đi khuất, cô ta mới mở điện thoại rồi căn dặn: "Điều tra Đường Sở Sở giúp tôi, mời hết tất cả bạn bè của cô ta hồi đại học đến dự tiệc tụ họp bạn học của tôi."
Điện thoại lập tức có tiếng người đáp lại: "Vâng, thưa cô cả."
"Giang Thần, Hắc Long, ha ha, thú vị đấy." Sau khi ngắt điện thoại, Lâm Y cong môi lên mỉm cười.
Cô ta là người nhà họ Lâm trong thành phố.
Ở trong thành phố này, nhà họ Lâm cũng là một gia tộc có tiếng, gia sản không thua kém gì nhà họ Diệp và nhà họ Cổ.
Giang Thần cướp xe của cô ta, sau khi tới tập đoàn Ngải Lạp, cô ta bèn dùng quan hệ đi điều tra thông tin của Giang Thần, có được một vài tấm ảnh hồi xưa của anh, lúc anh được phong soái.
Bởi vậy mà cô ta biết được thân phận thật sự của Giang Thần.
Ai có thể ngờ được, Hắc Long- một trong Ngũ Đại Soái, một Hắc Long vô cùng xem trọng bộ mặt lại xuất hiện tại Giang Trung, lại còn là con rể của nhà họ Đường.
"Đúng thật là kiếp trước Đường Sở Sở đã cứu cả thế giới rồi."
Lâm Y ghen tị.
Bạn đang đọc bộ truyện Long Vương Trở Lại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Long Vương Trở Lại, truyện Long Vương Trở Lại , đọc truyện Long Vương Trở Lại full , Long Vương Trở Lại full , Long Vương Trở Lại chương mới