Lửa Và Nước Mắt

Chương 35: Chương 35: Đến lúc về nhà !


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →



Trời đã về khuya , lá trên cành đưa mình theo điệu nhạc của cơn gió đang thổi .
Ánh trăng trên cao vằng vặc , chiếu những tia sáng yếu ớt xuống nơi trần thế . Hòa vào những tia sáng nơi cốc nhỏ với hồ nước xanh .
Bên con nước xanh trong đêm ấy , một người tướng to con vẫn đang ngồi nhìn hồ mà trầm tư . Ánh trăng xuyên qua những đám sương mù trắng hằn lên mờ mờ trên mặt nước .
Người đang ngồi bên bờ nhìn bóng trăng màu trắng mà trầm tư , hồ nước vẫn lẵng lặng nhìn người trong đêm mà không đáp .
Trăng đã bao nhiêu lần tuế nguyệt ?
Đời người bao nhiêu lần thấy được trăng ?
Đôi khi trăng thấy người , nhưng người không thấy trăng !
Hắn ngỡ ngàng suy tư , lâu rồi hắn không ngồi ngắm trăng . Hắn tự dưng bỏ sang việc tìm hiểu cái gọi là cảm nhận . Hắn ngắm nước trong hồ , cảm thấy lòng dịu lại rất nhiều thứ . Hắn cứ ngắm mãi , không biết đã qua bao lâu rồi .
“ Phì ...phù...phù...phì...phù....”
Tiếng thở gấp làm hắn đưa sự chú ý về thực tại . Hắn đưa mắt nhìn sang một nơi xa , ở nơi đó có một người vẫn đang chạy .
Hắn ngồi trầm tư nhìn người đó , hắn cứ nhìn không biết đã qua bao lâu .
“ Phù...phù...xong...xong..phù.... “
Người đang chạy dừng lại , hắn hai tay chống gối thở phì phò , lại cố gắng đi từ từ một cách khó khăn . Long lấy điện thoại ra nhìn : 12:01 phút .
Long vẫn ngồi nhìn người kia , người kia sau 30ph đi vòng vòng thì hơi thở đều hòa lại . Đi dần về phía Long . Đứng trước mặt Long , quần áo ướt đẫm , gương mặt tỏ vẻ mệt mỏi . Người đó lên tiếng hỏi :
- Vậy ra em là học trò mới của thầy ?
Long trầm ngâm nhìn người trước mặt , lắc đầu nhẹ nói :
- Phải mà cũng không phải .
Bịch !
Người kia ngồi xuống trước mặt Long . Người ngồi xuống cười cười :
- Chắc là chưa ngộ đạo nên thầy chưa cho chính thức nhập môn . Chuyện hôm qua là do anh tưởng hai em đột nhập vào cốc . Có gì bỏ qua cho anh , nếu em làm học trò của thầy thì anh là sư huynh của em đó .

Long cười cười , người này cũng là một người tốt . Long suy nghĩ một lát hỏi lại :
- Anh tên là Sáu ?
Người kia cười cười nói :
- Phải , anh tên Sáu . Em tên gì ?
Long trả lời lại :
- Em tên Long . Anh là đệ tử của thầy bao lâu rồi ?
Sáu cúi đầu suy nghĩ lát rồi đáp :
- Cũng cỡ ba mươi năm rồi đấy . Thế nào ? Nhìn anh trẻ lắm phải không ? Thật ra anh đã hơn năm mươi rồi . Anh là học trò út của thầy , lúc đó đang chiến tranh , thấy thương xót nên thầy nhận anh làm học trò rồi cùng sống bên nhau đến giờ .
Mặt Long nghệt ra nhìn người trước mặt . Đây...đây...đây chính là hơn năm mươi đây sao ? Ối trời ạ , sao khó tin quá vậy . Thấy mặt Long nghệt ra Sáu cười cười vui vẻ . Long lại suy nghĩ lát rồi hỏi :
- Sao em mãi mà chưa ngộ ra được cái gọi là cảm nhận của Thần Dẫn Lạc hả anh ?
Sáu nhìn lướt qua Long rồi cười nói :
- Nể tình em sắp sửa làm sư đệ của anh nên anh sẽ giải thích ột lần . Nhớ kỹ nhé !
Sáu làm ra vẻ nghiêm trang , cười cười đưa một ngón tay lên nói :
- Vạn vật trên đời này đều có quy luật sống còn của nó . Con người , nước , lửa , gió , sấm sét vân vân đều có một quy luật vận hành riêng nó . Nước chảy , lửa thêu , sấm đánh , đất nuôi dưỡng , cỏ cây phát triển . Đó chính là quy luật , trên đời này chỉ có thần mới có thể lấy cái quy luật đó mà xài . Lấy sức mạnh của vạn vật mà sử dụng . Thần Dẫn Lạc chính là một cách để dẫn sức mạnh của vạn vật đi lạc khỏi quy luật vốn có . Lại dùng nó mà sử dụng !
Đôi mắt Long tròn xoe nhìn Sáu , Sáu thấy thế thì đắc ý cười cười nói tiếp :
- Anh hỏi em , thác nước này chạy theo chiều nào ?
Sáu chỉ sang thác nước nhỏ đang chảy xuống . Long nhìn sang rồi nói :
- Từ trên xuống !
Sáu đưa ngón tay ra , chỉ từ dưới lên trên :
- Hướng này thì sao ?
Long im lặng nhìn . Sáu lại lấy ngón tay chỉ sang trái rồi sang phải , lại xoay một vòng nữa . Sáu cười cười hỏi :
- Giống như mới nãy thì sao ?
Long im lặng ! Hắn như vừa nghĩ ra cái gì đó . Sáu đưa tay ra cầm lấy tay Long , lại trước sự thắc mắc của Long mà đưa tay Long vào trong nước . Sáu quay sang hỏi Long :
- Cảm nhận thấy gì ?
Long nheo mày lại im lặng , Sáu cười cười đứng dậy xoay người bỏ đi , cởi cái áo ra vác lên vai , nói vọng lại một câu :

Bạn đang đọc bộ truyện Lửa Và Nước Mắt tại truyen35.shop

- Anh đi ngủ đây , em cứ tiếp tục cảm nhận đi nhé .
Long nhìn hướng Sáu khuất dần trong đêm , lại xoay sang nhìn cánh tay trong hồ nước . Có gì đó vừa hiểu ra , quy luật của vạn vật...
Long nhắm mắt lại . Tiếng nước , tiếng gió , tiếng cây , tiếng hắn thở , tiếng cỏ , tiếng công trùng , tất cả như xuyên qua người hắn . Hắn cứ nhắm mắt như thế .
Bên trong căn nhà lá , một ánh mắt vẫn dõi theo hắn đầy suy nghĩ . Người dõi theo hắn tên Phú . Phú nhìn Long miên man suy nghĩ , có cảm giác gì đó ấm áp mà chơi vơi .
Ngày bình yên sẽ chóng qua lắm ,
Đời đến lúc thăng trầm thì chẳng bao giờ dừng lại ,
Nhớ lúc đi cùng mấy đứa bạn đây đó ,
Nhớ những bữa hẹn đứa trể , đứa hờn ,
Thần thời gian luôn thích trêu đùa người khác .
Chớp mắt một cái , chuyện hôm nay chỉ còn là dĩ vãng , đến lúc mái đầu bạc da nhăn nheo mà nhớ lại tuổi trẻ .
Ta đôi khi ước muốn thời gian dừng mãi mãi ,
Để làm gì nhỉ ? Ta sợ cái buồn , cái cảm giác của nhớ lại gì đó trong quá khứ .
Ta cũng sợ mình sống mãi mãi , vì những kỹ niệm cũng không thêm được bao nhiêu .
Trời ! có những luật hà khắc ,
Người ! lại như những đứa trẻ vô tư vâng lời .
Cứ thế , một người dõi theo , một người nhắm mắt đến lúc sáng trời .
Bửa cơm sáng mọi người đều cùng ăn , nhưng không ai dám lên tiếng nói chuyện sợ cắt ngang cảm ngộ của Long . Hắn ăn xong lại quay trở lại bên hồ nước nhắm mắt , thời gian cứ trôi qua như thế .
Ngày một !
Ngày hai !
Đến ngày thứ ba !
Sáng trời , trong cốc ánh sáng chan hòa mọi nơi . Hơi nước bốc lên vân vù xoay quanh lấy mặt hồ , những con thú nhỏ chạy nhảy tung tăng . Vài nơi có tiếng gà gáy vang lại , Long ngồi kế bên hồ vẫn chổ củ .
Long mở từ từ đôi mắt ra , hắn đứng từ từ dậy , đi đến bên căn nhà lá của ông đạo sĩ . Phú đang nói chuyện phím cười cười cùng ông ấy . Long đến ngồi kế bên Phú cười cười nói :
- Hổm rày tết nhất mà làm phiền ông nhiều rồi . Cháu xin ba đi chỉ có ba ngày thôi , đến lúc phải trở về nhà rồi . Cám ơn ông rất nhiều mấy ngày qua .
Phú im lặng không nói gì . Ông đạo sĩ vuốt vuốt chồm râu nói :
- Cũng có phần hơi tiếc , già muốn mời cậu Long ở lại chơi ích hôm nữa mà trước mắt chắc là phải đợi dịp sau rồi . Thôi thì già cũng không kèo nài gì , chúc hai cậu một năm mới an lành , khỏe mạnh , ấm no , hạnh phúc nhé .
- Mày ngộ được đạo rồi chưa vậy ?
Phú thắc mắc nhìn Long hỏi . Long nhìn nhìn Phú thật kỹ lát lâu rồi cười khẩy xoay sang nói với ông đạo sĩ :
- Cám ơn ông nhiều lắm , chúng cháu xin về ạ . Có dịp chúng cháu lại lên thăm ông sau .
Phú giựt giựt môi , tên này...tên này đúng là thù dai thật . Bây giờ hắn còn trả đủa nữa cơ đấy .
Long chào xong lại đứng lên đi ra ngoài , Phú thấy thế vội đứng lên chào chào ông đạo sĩ rồi đi theo Long .
Ông đạo sĩ đi theo tiễn hai người đến trước cửa của An Lạc Lộ . Cười nói vài câu lịch sự rồi sai Trần dẫn hai người ra .
Lần này Long không cần phải nhắm mắt , cứ một đường đi tới . Không thấy tiếng nhạc và tiếng con gái nữa , xung quanh đường đi lại có hàng trăm hàng ngàn lổ nhỏ khoét vào vách động . Mấy cái lổ này dùng để làm gì nhỉ ?
Hắn cứ bước theo Trần và Phú , cả ba người im lặng mà đi ra .
Đến lúc trở về không khí hiện đại của thành phố , hắn thở phào một cái . Cùng Phú đến lấy xe , đội nón bảo hiểm lên rồi từ giã Trần . Hai người lại cùng nhau chạy về Cần Thơ .
Trần từ giã hai người , nhìn bóng lưng hai người xa dần thì lại quay lại An Lạc Lộ trở về trong cốc . Trần thấy thầy đang ngồi bên hồ nước , chỗ của Long ngồi ba bữa nay . Trần đến sau lưng thầy mình đứng đó im lặng .
An Lạc đạo sĩ ngồi một lát , cả hai đều im lặng . An Lạc đạo sĩ lại mở lời hỏi :
- Con có điều gì muốn hỏi ?
Trần nghĩ một chốc rồi đáp :
- Thưa thầy , hôm con dẫn hai người ấy vào cốc thì những tượng tiên nữ chúc phúc đều khóc lên đau đớn . Theo con biết thì ai nghe thấy lời chúc phúc của các tượng tiên nữ chúc phúc thì cuộc đời sau này sẽ đều rất may mắn , có khi là sẽ được sống ấm no hạnh phúc cả cuộc đời . Nên...con có phần khó hiểu .
Ông già nhẹ nhàng đáp lại , vẫn đang nhìn ra mông lung :
- Là vì số phận của người đó từ khi được sinh ra đã được định đoạt là đau khổ suốt đời này . Nên các tượng tiên nữ chúc phúc thấy cảm thương mà khóc thôi .
Trần im lặng một hồi rồi gật đầu lui đi . Một người khác lại đến sau lưng ông già , cất giọng lên hỏi lại :
- Thưa thầy , đạo pháp của thầy cao thâm khó dò . Con không nhìn ra Long đã ngộ đạo chưa , thầy có thể cho con câu trả lời không ?
Ông già ngồi đó nhìn hồ nước sâu . Im lặng rất lâu không lên tiếng , người hỏi vẫn đứng ở phía sau . Sáu vẫn nhìn bóng lưng của thầy , mọi thứ đều lặng yên trong mặt phẳng đó .
Giọng ông già bổng nhiên cất lên , phá tan cái yên tĩnh tịch mịch :
- Thầy nhìn không ra , cả người đi chung với Long cũng không nhìn ra .
Người ở phía sau trầm ngâm nhìn hồ nước . Ông già chậm rãi ngước mắt lên nhìn đám mây mù trên cao trầm ngâm .
Gió , vẫn cuốn quanh từng cơn nhỏ .



Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lửa Và Nước Mắt, truyện Lửa Và Nước Mắt , đọc truyện Lửa Và Nước Mắt full , Lửa Và Nước Mắt full , Lửa Và Nước Mắt chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top