Đầu tháng 8 là lúc học viện siêu cấp thiếu niên đón nhận lứa học viên mới và cũng là khi cái chức phận tân sinh của Vera biến mất.
Toàn bộ học viên đều được triệu tập tới học viện để tham dự lễ đón chào tân sinh, khác với tân sinh được xe tới tận nhà đưa đón thì học viên năm hai và năm ba phải tự đi đến học viện.
Một chiếc siêu xe sang trọng dừng lại, từ trong xe bước ra hai thân ảnh một nam một nữ.
Nam thì tiêu sái tao nhã dung mạo anh tuấn.
Nữ thì dung nhan xinh đẹp thanh lãnh thân thể lộ ra những đường cong quyến rũ.
Hai người họ chính là Vera và Bevis lúc này đang chậm rãi bước đi đến quảng trường lớn trong học viện.
“Sao tự dưng anh lại muốn tới đây làm gì?”
Vera vừa đi vừa hỏi chuyện Bevis, anh ta ung dung trả lời; “Muốn vào đây tham quan thử chút thôi, dù sao nhóc cũng nói là học viên cũ được phép dẫn theo người thân tới đây mà.”
“Phải, nhưng anh đừng có tự tiện chạy lung tung đấy, người ngoài vào đây tham quan chỉ được phép chơi tại khu vực A và C thôi.”
Vera suy nghĩ đến điều gì đó rồi hỏi; “Mà lần trước hôm sinh nhật em anh đã nói gì với mẹ em khiến mẹ lộ ra vẻ mặt tức giận như thế?”
Bevis cười khẽ đáp; “Tâm sự chút mà thôi không có chuyện gì đâu!”
Trông thấy một đoàn dài các học viên đang tiến vào trong hội trường lớn Vera bất đắc dĩ quay qua dặn dò; “Bây giờ em phải đi dự lễ đón chào tân sinh và dùng bữa trưa tại đó, chiều thì em sẽ tới phòng trọng lực rèn luyện nên không có thời gian dẫn anh đi tham quan đâu, anh có thể tự mình đi theo biển chỉ dẫn.”
“Hiểu rồi, nhóc đi đâu thì đi ta sẽ tự biết lo liệu.
À mà có chỗ nào để nghỉ ngơi không? Nhỡ ta chơi mệt còn có chỗ về nằm ngủ.”
Vera đưa chiếc máy tính bảng cho Bevis rồi nói; “Trong này có chỉ dẫn đường về phòng em tại kí túc, mật mã cửa cũng ở trong đó, khi nào anh mệt có thể lên đó nghỉ ngơi dù sao em cũng sẽ ở trong phòng trọng lực mấy ngày!”
Hai người liền tách ra đi hai hướng khác nhau, Vera thì đi tới hội trường trung tâm còn Bevis thì theo chỉ dẫn trên biển báo đi qua khu nhà hàng.
Buổi chiều sau khi dự lễ chào đón tân sinh và dùng bữa trưa tại đó xong lúc này Vera đang ngồi xếp bằng trong phòng trọng lực.
Sau một hồi em chậm rãi đứng dậy trong tay xuất hiện thanh kiếm đẹp đẽ miệng lẩm bẩm;
“AI bắt đầu bật trọng lực, để trọng lực tại mức gấp 80 lần bình thường!”
“Rõ thưa chủ nhân.”
Ngay tức thì toàn bộ sàn nhà phát sáng lên sau đó một lực hút mạnh mẽ không ngừng đè nén xuống thân thể Vera.
Hít sâu một hơi Vera bắt đầu thi luyện ra những đường múa kiếm tuyệt mĩ, thân ảnh em chớp động không ngừng trong cái vùng trọng lực cực cao này!
Thời gian cứ thế trôi qua cho đến năm ngày sau, lúc này Vera đang vô cùng hưng phấn nhìn thanh kiếm trong tay mình.
“Thành công rồi cuối cùng cũng thành công rồi, rốt cuộc mình cũng đã vượt qua được bình cảnh đạt tới Quang phổ kiếm tầng 5!”
Vera kích động không thôi, em đã bị kẹt tại tầng 4 đỉnh rất lâu rồi, trước đó vì có cảm giác có thể đột phá nên mới nhân tiện đến dự lễ tại học viện xong rồi sử dụng phòng trọng lực này.
Hiện tại Vera đã coi như chạm đến cánh cửa kiếm đạo rồi, sau này sẽ không bị giới hạn phát triển kiếm thuật nữa.
Cước đạo Vera đã ngộ ra từ lâu, vì vậy thời gian gần đây khi chiến đấu cước pháp của em có phần nhỉnh hơn kiếm pháp.
Nhưng giờ sau khi đã ngộ ra cả kiếm đạo thì Vera tự tin chả mấy chốc trình độ kiếm pháp của mình sẽ cùng song song phát triển với cước pháp.
Vera thu dọn đồ đạc chỉnh chu trang phục rồi vui vẻ bước ra khỏi phòng trọng lực nhanh chóng đi về phòng tắm rửa.
Vừa đi Vera vừa nghĩ đến những lời mẹ từng nói với mình.
“Một khi Quang phổ kiếm của con đạt tới tầng 5 thì tức là con đã mở ra kiếm đạo và trình độ kiếm pháp của con đã cao hơn tất cả các chiến nhân trong đất nước này rồi!”
Còn có một câu nói của mẹ khiến Vera nhớ mãi.
“Khi con ngộ ra kiếm đạo thì mẹ sẽ tặng con một tuyệt kỹ kiếm pháp cực kì mạnh mẽ, khi có trong tay bộ tuyệt kỹ đó thì con sẽ nhận ra cái chiêu Mật Trảm hiện giờ của con chỉ là rác rưởi mà thôi!”
Nhớ lại lời nói này của mẹ khiến Vera mong chờ vô cùng, em đang nghĩ không biết mẹ sẽ tặng mình bộ tuyệt kỹ kiếm pháp cấp bậc nào.
Nhưng với tài sản và nhãn giới của mẹ Vera tin rằng sẽ không thấp hơn Sử thi – trung giai thậm chí có thể là Sử thi – cao giai! Nghĩ thôi mà Vera cảm thấy sướng tê hết người rồi.
Đi theo con đường nhỏ kín Vera vì mong muốn sớm được ngâm mình trong bồn tắm nên em liên tục thi triển Ám Sát di chuyển rất nhanh, không một học viên nào phát hiện ra Vera cả.
Bạn đang đọc bộ truyện Luân Hồi Chuyển Phận tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Luân Hồi Chuyển Phận, truyện Luân Hồi Chuyển Phận , đọc truyện Luân Hồi Chuyển Phận full , Luân Hồi Chuyển Phận full , Luân Hồi Chuyển Phận chương mới