Nghe được Đoạn Ngọc hỏi thì những đội viên khác cũng hứng thú lắng nghe, chuyện này cũng đã phủ bụi ba mươi năm, nếu như không phải người hiểu biết một chút thì đúng là chưa từng nghe đến những chuyện này.
Nhiều nhất chỉ biết được một ít truyền ngôn liên quan đến Ma Phong trại cùng vị thần bí Ma Phong Hầu kia.
“Đế quốc?”.
La Uy quay đầu nhìn Đoạn Ngọc một chút, cũng xem như là có chút ấn tượng, rồi khẽ cười lắc đầu.
“Quả thực, nếu như Đế quốc lúc đó phái binh ra trấn áp thì Ma Phong trại tất nhiên là không chịu nổi một kích”.
“Bất quá tại thời điểm đó thì có một cái tin đồn đó là Ma Phong trại Trại chủ là con riêng của đương đại Đế Hoàng Đoạn Vĩnh Thanh, lúc đó Tiên đế cũng không đứng ra giải thích cái gì nên chuyện này trở thành một điều cấm kị, quan lại không muốn gây với Ma Phong trại, thế lực lớn cũng có chỗ kiêng kị, Thiên Vận thương đoàn lúc đó cũng lựa chọn nhượng bộ”.
Hơi chút dừng lại hắn mới nói.
“Con riêng?”.
Đoạn Ngọc hai mắt hơi có trừng lên kinh ngạc hỏi.
Cái này bí văn hắn đều chưa từng được biết đến, Đoạn Vĩnh Thanh chính là ông nội của hắn, ngày trước nghe nói rất phong lưu nhưng chưa từng có nghe nói rằng có con riêng ở ngoài, từ sau khi thoái vị thì đã biến mất khỏi Thánh Nguyên Đế quốc, còn sống hay không thì chính là Đoạn Ngọc cũng không rõ ràng.
“Cũng chỉ là tin đồn, thực chất như thế nào ta một cái tiểu mục đầu làm sao có thể biết đây?”.
La Uy cười lắc đầu nói.
“Bất quá sau khi Ma Phong trại bị diệt không lâu thì Tiên đế Đoạn Vĩnh Thanh thoái vị, y cùng với vị cường giả Phong Hầu cảnh bí ẩn tiêu diệt Ma Phong trại đồng thời biến mất khỏi Thánh Nguyên Đế quốc, có suy đoán là y đi truy sát vị Phong Hầu cảnh kia...”.
Nói đến đây thì La Uy dừng lại, khóe miệng khẽ nhếch ý vị thâm trường.
“...”.
Không chỉ là Đoạn Ngọc, mấy người trong đội cũng là kinh ngạc ngây người, Đoạn Vĩnh Thanh làm sao có thể vo duyên vô cớ truy sát vị Phong Hầu cảnh cường giả kia? Nếu như đây là sự thật thì khả năng Ma Phong trại Trại chủ trước kia là con riêng của Đoạn Vĩnh Thanh là rất có khả năng.
“Lão La, ngươi cũng đừng đem những chuyện này ra nói, hiện nay Đoạn Thế Mục Bệ hạ chính là thiên túng kỳ tài, chú trọng phát triển thế hệ trẻ tuổi, bất quá ta nghe nói hắn cũng là một người cực kỳ bao che khuyết điểm, tin đồn kia có thể sau một đêm đã bị dập tắt đã cho thấy thủ đoạn kinh người, ngươi cũng đừng tự tìm vạ”.
Lúc này thì tiểu đội đi ở phía trước đội trưởng quay đầu lại cười nói.
“Hắc hắc, ta cũng không có nói đây là sự thật, hoàn toàn là nghe nói mà thôi”.
La Uy nghe vậy thì cười xấu nói.
“Mà lại nói đến thì Đoạn Thế Mục Bệ hạ quả thực là không giống người thường, không những miễn phí toàn bộ học phí cho hài tử dưới mười tuổi mà còn ban xuống các loại Luyện thể pháp cho thường dân học tập, phàm là hài tử dưới mười hai tuổi có thể trở thành Luyện Thể cảnh tầng ba thì đều nhận được Triều đình bồi dưỡng, cái này thủ bút quả thực là kinh khủng, nghĩ cũng không dám nghĩ”.
“Ha ha, vậy mới nói ngươi tốt nhất không nên bôi nhọ Đoạn thị Hoàng tộc người nào, không biết được sẽ có ai đi tố cáo ngươi với Thế Mục Bệ hạ”.
Vị đội trưởng kia cười ha ha nói.
“Cũng chỉ là nói chuyện phiếm một chút, không có chuyện gì”.
La Uy cười nói, cũng không xem đây là chuyện lớn.
Đám đội viên cũng là cười cười, dọc đường đi đều là nhờ có La Uy kể một chút chuyện phiếm nên bọn hắn cũng không nhàm chán, nơi nào có ý nói xấu La Uy?
“Mọi người chuẩn bị vào Ma Phong thành!”.
Đúng lúc này thì đi ở đầu tiên Hoàng chấp sự cao giọng hô, mọi người ánh mắt nhìn đến thì thấy phía trước gần Ma Phong hạp đã xuất hiện các loại lầu các, xung quanh tường thành không cao lắm, thậm chí chỉ có thể gọi là tường vây.
Nơi này đúng là Ma Phong thành.
“Đi thôi! Vào Ma Phong thành nghỉ ngơi một đêm, sáng mai tiếp tục di chuyển thì chúng ta có thể đến Thiên Lang thành rồi”.
La Uy cười xuề xòa quay đầu đối với đám đội viên nói, hoàn toàn không để chuyện lúc trước vào trong lòng.
Đoạn Ngọc đi ở trong đám người không có biểu hiện nào nhưng đáy lòng hiện lên cổ quái, không biết vì lý do gì mà hắn có cảm giác La Uy nói cũng không sai, rất có thể Phụ hoàng hắn có một cái tộc đệ, bản thân hắn thì có một cái Vương thúc, bất quá người kia e là đã chết yểu.
Có cái này cảm giác đó là vì lúc trước hắn đọc qua một chút liên quan đến Đoạn Vĩnh Thanh ký sự, vị gia gia này lúc thoái vị cũng mới hơn chín mươi tuổi, lấy Phong Hầu cảnh bảy tầng tu vi thì Đoạn Vĩnh Thanh chính đang lúc tráng niên, về lý mà nói thì còn chưa cần để Phụ Hoàng hắn lên kế vị.
Nghĩ lại thì nếu như chuyện này chỉ là tin đồn nhảm thì trước kia Đoạn Vĩnh Thanh phải ra mặt đem nó giải quyết mới phải, Ma Phong trại làm ác như vậy ở ngay bên ngoài cửa ngõ của Đế đô, thân làm Hoàng Đế, Đoạn Vĩnh Thanh lúc đó không có khả năng nhắm mắt làm ngơ.
Còn có chuyện đem tin đồn dập tắt, Đoạn Ngọc hơi nghĩ thì cũng cảm thấy việc này chín phần là do Phụ Hoàng Đoạn Thế Mục chủ trương, hắn cũng không muốn tin đồn này kéo dài ảnh hưởng đến Đoạn thị Hoàng thất danh tiếng.
Bạn đang đọc bộ truyện Luân Hồi Thương Đế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Luân Hồi Thương Đế, truyện Luân Hồi Thương Đế , đọc truyện Luân Hồi Thương Đế full , Luân Hồi Thương Đế full , Luân Hồi Thương Đế chương mới