Nghe xong câu nói này của anh cô lại chẳng có lấy một chút tâm trạng nào để dùng bữa.
Ở hoàn cảnh hiện tại thì giữa cô và anh có gì để nói với nhau, ngay cả cưới xin cũng chỉ để qua mắt.
Cô không trả lời anh nói đúng hơn là chẳng muốn trả lời.
Duệ Y quay người đi vào phòng bếp mặc cho anh ngồi ngoài phòng khách mệt mỏi nhìn theo cô.
- Phu nhân bữa khuya của người.
Tiểu Mạt dọn ra một vài món ăn cũng không quá cầu kì nhưng mùi hương lại vô cùng đặc biệt.
Cô kéo ghế ngồi xuống nhưng hai mí mắt cứ nặng trĩu.
Chỉ cần ăn một chút dù là một muỗng cơm cũng được cô không muốn tiểu bảo bảo phải nhịn đói cùng cô.
- Phu nhân để em gọi thiếu gia vào dùng bữa cùng người.
Vừa nghe thấy Tiểu Mạt có ý định gọi anh vào ngồi chung bàn với cô Duệ Y liền vội vã ngăn lại.
- Không cần đâu Sở Chính Kì vừa từ công ty về nên cứ để cho hắn nghỉ đi.
Tiểu Mạt cũng hiểu được ý của cô mà quay người vào bếp.
Nghĩ đến viễn cảnh cô phải ngồi chung bàn với anh ăn một miếng nhìn lên lại thấy anh một lần cũng khiến cô ghê sợ.
Tốt nhất vẫn nên tránh mặt anh ít tiếp xúc một chút cũng không phải là quá khó.
Dù gì anh cũng chẳng thích cô mà cô cũng chẳng còn chút tình cảm nào với anh nữa.
- Hôm nay chị hơi mệt em giúp chị dọn dẹp nhé.
Cô đặt muỗng xuống bàn rồi đứng lên nói với Tiểu Mạt.
Câu nói của anh trước khi cô dùng bữa cô cũng quên sạch mà một mạch đi lên trên phòng.
Bây giờ cô chỉ muốn ngủ, ngủ một giấc thật lâu đến sáng mai.
- Giản Duệ Y.
Bàn tay vừa chạm vào tay nắm cửa thì bị giọng nói của anh kéo lại.
Cô khó chịu buông tay ra rồi quay về phía anh.
- Có chuyện gì nói nhanh đi.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh trong một bộ đồ bình thường chứ không phải một bộ vest cứng ngắc như mọi khi.
Có vẻ như anh vừa tắm xong, nước vẫn còn đọng lại trên cổ để lộ ra xương quai xanh đầy quyến rũ.
Thân hình vạm vỡ cùng gương mặt yêu nghiệt kia chẳng biết phải tốn bao nhiêu con gái mới đủ.
Ấy vậy mà sao cái tâm thì chẳng có lấy một chút, nếu như những cô gái đang ngày đêm si mê anh biết được bộ mặt thật sau lớp hào nhoáng kia thì có còn muốn bên anh nữa không.
- Vào phòng tôi nói chuyện đi.
Không để cô kịp từ chối anh đã quay người đi về phòng làm việc ở ngay cạnh phòng cô.
Duệ Y ngao ngán bước từng bước chân mệt mỏi theo anh.
Căn phòng được thiết kế theo phong cách cổ điển vừa ấm áp lại có chút trưởng thành.
- Ngồi đi.
Cô ngồi xuống bàn đối diện với anh, trong ánh sáng mờ mờ gương mặt anh ẩn hiện lại thêm phần bí ẩn.
Cô im lặng không muốn nhìn anh, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ.
- Tôi có vài điều cần nói với cô.
Trước hết cô có thể đọc qua hợp đồng này.
Anh đặt xuống bàn một tờ giấy rồi đẩy về phía cô.
Duệ Y nhíu mày nhìn xuống rồi cầm tờ giấy lên đọc qua.
" Hợp đồng hôn nhân? "
Vốn dĩ chỉ được nghe qua nhưng cô không thể ngờ rằng có một ngày cô sẽ cầm nó trên tay.
Đọc một lượt từ trên xuống dưới cũng chẳng thấy có gì quá đáng hầu như chỉ là không soi mói, tò mò về đời tư của nhau.
Cô cầm bút rồi ký vào sau đó lại trả về cho anh.
Vì là cuộc hôn nhân trên danh nghĩa nên có một bản hợp đồng như này cũng không quá khó hiểu.
- Cô có muốn bổ sung thêm gì không?
Anh nhận lấy bản hợp đồng rồi tựa lưng ra sau ghế hỏi cô.
Duệ Y lúc này đã rất buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng nghĩ xem nên đưa ra luật lệ gì có lợi một chút cho bản thân.
- Vậy tôi muốn được tự do đi lại Sở thị, tự do tiêu xài và quyết định mọi việc trong căn nhà này.
Anh có ý kiến gì không?
Cô bây giờ cũng được gọi một tiếng Sở phu nhân nên đương nhiên cô phải có quyền tiêu tiền của anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu, truyện Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu , đọc truyện Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu full , Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu full , Luật Sư Bí Ẩn Của Sở Thiếu chương mới