Diệp Tâm Ngữ nhận được tin nhắn của bác Dương cô như muốn nhảy cẫng lên, thì ra ông ấy không chết, Diệp Tâm Ngữ đợi đến đêm xuống lúc này Lục Dạ Hàn cũng vừa lái xe về, cô không thể đi ngay lúc này được.
[Ngày mai ở chỗ cũ]
Diệp Tâm Ngữ liền nhắn tin lại cho bác Dương, cô vừa đi ra ngoài đã đụng phải ai đó, ngẩng đầu lên là Lục Dạ Hàn, anh đưa mắt trừng với cô, lúc này cô sợ hãi lùi về phía sau, nhưng nhớ lại chuyện bị mẹ hăm dọa nên anh không muốn gây sự với cô.
“Mẹ tôi đâu?”
Lục Dạ Hàn lạnh giọng hỏi.
“Ở trên phòng.”
Diệp Tâm Ngữ khép nép nói, Lục Dạ Hàn nhìn thấy tay cô có vết bầm anh đi tới nắm lấy tay cô, lại thêm một vết bầm mới, nếu để mẹ anh thấy được nhất định sẽ bị bà mắng một trận nữa.
“Sao lại bị bầm?”
Không phải vì quan tâm cô, mà do anh sợ người phụ nữ quyền lực kia thấy vết bầm này lại đổ lỗi cho anh trong khi đó anh không có nhà mấy hôm nay lại bị vu oan giá họa nữa thì khổ, mà cô lại không biết làm chứng mọi chuyện, chỉ biết im lặng làm cho mẹ anh nghĩ là cô bị anh đe dọa không dám nói, anh quá khổ rồi.
“A Ngữ...!trượt ngã ngoài vườn.”
Lục Dạ Hàn liền kéo cô ngồi xuống ghế, anh đi vào bên trong lấy rượu xoa bóp vết bầm cho cô, lúc này Lục phu nhân đi xuống nhìn thấy cảnh tượng này liền vui vẻ vô cùng, cuối cùng cũng biết chăm sóc vợ rồi.
“Ông nhìn kìa biết chăm vợ rồi đấy, muốn rớt nước mắt.”
Lục phu nhân và Lục lão gia nhìn thấy cũng yên lòng hơn, nhưng chỉ có người trong cuộc mới biết, Lục Dạ Hàn làm cô đau đến muốn rớt nước mắt, muốn nhân cơ hội trả thù đây mà.
“Đau quá nhẹ chút!”
.....!
Ngày hôm sau, Diệp Tâm Ngữ liền vội ra ngoài, cũng nhờ cái tên Lục Dạ Hàn đó xoa bóp mà tay cô cũng tan vết bầm rồi, mà có cái hơi bạo lực quá, cô liền dẹp chuyện đó qua một bên, cô liền lái xe đến chỗ cũ để gặp bác Dương.
“Bác Dương, bác thật sự không sao chứ?”
Diệp Tâm Ngữ vừa đến nơi đã vội chạy xuống ôm lấy ông, thì ra không uổng công cô ngày đêm cầu nguyện, cuối cùng ông cũng trở về rồi, Diệp Tâm Ngữ ôm lấy ông khóc lớn, ông dỗ dành cô.
“Tiểu thư đừng khóc, tôi vẫn còn sống đây mà.”
Lúc này Diệp Tâm Ngữ cũng lấy lại bình tĩnh, bác Dương bỗng lấy ra một chiếc ổ khóa đồng tâm, bên trên có khắc tên “JACK&RINA”.
Không lẽ đây là vật định tình của Jack chủ tịch tập đoàn AB sao? Nhưng vật này ở đâu mà bác Dương có được, vắng lặng mất tung tích mấy ngày để tìm ra vật này đấy sao?
“Là tôi thấy tiểu thư không thể hợp tác với Jack nên tôi đã tìm hiểu thông tin của ông ta, không ngờ người bạn đời của ông ta tên Rina đã qua đời, bà ấy hiện đang ở X, giờ nhà chỉ còn con cháu của bà ấy nhờ tôi gửi cái này lại cho Jack.”
Diệp Tâm Ngữ cảm thấy biết ơn bác Dương vô cùng, thì ra ông đã vì cô mà làm nhiều chuyện như vậy, thật không biết nói gì hơn, cô liền ôm chầm lấy ông.
Bạn đang đọc bộ truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc, truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc , đọc truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc full , Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc full , Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc chương mới