Diệp Tâm Ngữ không ngờ bị đưa về Diệp gia, mẹ con Bạch Sinh Liên đã đợi sẵn ở nhà, chiếc xe vừa đến nơi Diệp Tâm Ngữ bắt đầu vai diễn của mình, cô ngơ ngác một lúc sau đó liền chạy thẳng vào nhà.
“Con kia, đi lâu quá quên phép tắc nhà này rồi à?”
Diệp Tâm Ngữ không mấy quan tâm đến lời của Bạch Sinh Liên, bà ta liền nắm chặt tay lại thành quyền, sau đó liền chạy theo định túm lấy cô nhưng có ngờ thân thủ của Diệp Tâm Ngữ quá cao liền né tránh cứ chạy nhảy rồi phá phách đồ đạc, cô như bới tung cả nhà lên.
“Mộ mẹ đâu? Ở đây à?”
Diệp Tâm Ngữ như điên điên dại dại chạy lục tung chỗ này rồi sang chỗ kia, cái nhà bị cô làm loạn lên hết cả lên, Diệp Hoài An liền chạy tới định bắt cô nhưng đều hụt.
“Còn nhìn nữa mau kêu thêm người bắt lấy nó, không lẽ vô dụng đến nổi không bắt được con ngốc đó sao?”
Diệp Thiến Thiến ra lệnh cho đám thuộc hạ xông lên bắt lấy Diệp Tâm Ngữ, cô liền đứng lại rồi cười lớn làm bọn người đó giật mình.
“Haha, có nhiều người muốn chơi đuổi bắt với Tâm Ngữ quá, càng đông càng vui, nào đến đây bắt Tâm Ngữ đi!”
Diệp Tâm Ngữ nhanh như một cơn gió chạy qua chạy lại, đám thuộc hạ khoảng từ năm đến sáu tên cũng chịu thua với Diệp Tâm Ngữ, Bạch Sinh Liên tức đến sôi máu, liền đi lấy dao trong bếp ra phi thẳng tới chỗ Diệp Tâm Ngữ, nhưng không ngờ cô né kịp, con dao phi thẳng tới chỗ tay của Diệp Thiến Thiến làm cô ta la lên oai oái.
“Trời ơi Thiến Thiến, con có sao không?”
Bạch Sinh Liên liền chạy tới đỡ lấy Diệp Thiến Thiến, Diệp Tâm Ngữ được một phen hả dạ, cô liền bật cười lớn sau đó tiếp tục chạy nhảy.
“Bắt nó lại cho tao! Lũ vô dụng.”
“Mẹ..
đau quá, mẹ phải bắt nó, a! Tay của con đau quá.”
Đúng là gậy ông đập lưng ông, cũng vừa cho mẹ con cô ta lắm, Diệp Hoài An liền phóng tới túm được tóc của Diệp Tâm Ngữ, cả hai giằng co với nhau, thấy cô bị túm lại đám thuộc hạ liền xông tới bắt lấy cô.
“Thả Tâm Ngữ ra, Tâm Ngữ muốn đi chơi.”
Diệp Tâm Ngữ liền dẫm chân mạnh xuống đạp chân của Diệp Hoài An, ông ta liền buông cô ra, Diệp Tâm Ngữ không hề ra tay chỉ toàn né tránh, sau đó cô chạy thoát khỏi bọn họ, cô leo lên cây rồi phóng ra ngoài và tìm cách chạy trốn khỏi họ.
“Thiến Thiến con không sao chứ?”
Diệp Hoài An chạy tới đỡ lấy Diệp Thiến Thiến không để tâm đến Diệp Tâm Ngữ để cho đám thuộc hạ đuổi theo bắt cô, lúc này Lục Dạ Hàn lái xe đi đến Diệp gia anh chứng kiến được sự náo loạn của cô, thì ra ở chỗ Diệp gia thì lộ bản tính thật còn ở Lục gia thì giả vờ ngoan ngoãn, Diệp Tâm Ngữ nhìn qua cửa kính xe thấy Lục Dạ Hàn nở nụ cười khinh bỉ về phía cô, trong lòng tức giận vô cùng.
Bạn đang đọc bộ truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc, truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc , đọc truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc full , Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc full , Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc chương mới