Lục Dạ Hàn tỉnh dậy khắp người đều đau nhức khó chịu, anh ngồi dậy nhìn xung quanh những ký ức trong đầu bắt đầu ùa về lúc nguy hiểm nhất anh đã nhìn thấy Diệp Tâm Ngữ xuất hiện, cô đã cứu anh một mạng, tại sao lại là cô? Tại sao lúc anh buồn hay những lúc anh mệt mõi hay hiện tại anh gặp nguy hiểm cô đều xuất hiện.
“Tâm Ngữ, anh đối xử với em như vậy mà em vẫn muốn bảo vệ anh sao?”
Lục Dạ Hàn vẫn còn đang tự trách bản thân mình thì Diệp Tâm Ngữ đẩy cửa đi vào trên tay là bát canh nóng, anh vừa nhìn thấy cô tâm trạng liền thoải mái hơn vì anh chắc chắn rằng người con gái cứu mình chính là cô.
“Tâm Ngữ, đến đây.”
Lục Dạ Hàn trầm giọng gọi cô, cô nhẹ đặt bát canh xuống đi tới gần anh,cô không ngờ Lục Dạ Hàn liền nắm tay cô kéo xuống nằm bên cạnh mình, anh ôm lấy cô vào lòng lúc này anh mới hiểu được sự nhớ nhung và mất mát không có cô bên cạnh, nhưng nhớ lại chuyện cô mang thai thì không cách nào khống chế được cảm xúc của mình.
“Dạ Hàn anh ăn chút canh đi, mẹ nấu cực lắm.”
Diệp Tâm Ngữ vừa mang bát canh đến cho anh thì anh liền hất tay cô làm bát canh rơi xuống đất, dính vào chân của cô làm cô bị bỏng, cô cam chịu khụy người xuống dọn dẹp lại mọi thứ, biết ngay anh vẫn còn nghi ngờ và không tin tưởng cô.
“Ra ngoài đi, đừng nghĩ cứu tôi thì tôi sẽ bỏ qua cho cô, cô cố ý bày ra mọi chuyện để ra tay cứu tôi nhằm muốn cho tôi tin tưởng cô sao?”
Lục Dạ Hàn không những không tin cô lại còn đổ mọi chuyện cho cô nữa chứ, Diệp Tâm Ngữ chịu đựng đủ rồi, cô đi lại tủ của anh lập tức xé bỏ tờ giấy đăng ký kết hôn trước mặt anh, đôi mắt ngấn lệ nhìn anh bây giờ thật khác, không còn vẻ yếu đuối nữa mà là một vẻ mặt đau lòng, trái tim cô lạnh lẽo rồi không còn muốn ngu ngốc vì một kẻ vô tâm như vậy nữa.
“Cô...!cô dám?”
Lục Dạ Hàn không ngờ cô lại hành động như vậy, anh trợn tròn mắt hoảng hốt, lúc này Lục phu nhân đi lên thì thấy mọi chuyện đã nông nổi này rồi, nhìn lại đống hỗn độn và mảnh giấy bị xé tan nát trên sàn, lúc này bà mới hiểu ra mọi chuyện.
“Tâm Ngữ, con...!sao lại hồ đồ như vậy?”
Lục phu nhân nhặt mảnh giấy trên sàn muốn ghép lại, Diệp Tâm Ngữ đỡ bà đứng dậy.
“Mẹ, con muốn ly hôn, xin mẹ hãy đồng ý.”
Diệp Tâm Ngữ nói câu nói này mà tim cô quặng thắc, Lục Dạ Hàn cũng như chết lặng tại chỗ, anh chưa từng nói ra câu này ấy vậy mà cô lại dám nói ra, Lục Dạ Hàn liền đứng dậy đi tới chỗ cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc, truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc , đọc truyện Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc full , Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc full , Lục Thiếu Chỉ Yêu Cô Vợ Ngốc chương mới