"Đã sớm nghe nói Quận chúa mỹ mạo khuynh quốc. Lần trước ở Thiên thu Đản của Hoàng hậu, Bản cung chỉ mới thấy dáng múa tuyệt thế của Quận chúa, chưa nhìn rõ vẻ ngoài. Nay nhìn kĩ rồi, quả nhiên là danh bất hư truyền!" Nói đoạn, bà đi tới, đưa cánh tay mảnh khảnh nâng cằm Thần Nhứ, buộc Thần Nhứ phải ngẩng đầu nhìn mình, "Mỹ nhân như thế, quả thật khiến ta vừa thấy đã yêu!"
"Quý phi Nương nương quá khen." Ánh mắt Thần Nhứ vẫn chỉ nhìn xuống đất. Nàng không muốn gây phiền toái. Hiện nay thế lực của Phùng Quý phi lớn mạnh, một quận chúa như nàng không thể phản kháng.
"Nương nương, chẳng hay người đang đi nơi nào?" Cảnh Hàm U vội vàng đi tới, tinh tế đưa Thần Nhứ ra sau lưng mình, chuyển qua đề tài khác.
Phùng Quý phi rút tay về, thấy Cảnh Hàm U như vậy mới cười thoải mái: "Nhu Gia, trong cung đồn rằng quan hệ của con và Thuận Ân Quận chúa không đơn giản. Bản cung vốn không tin. Cùng là nữ tử, như vậy chẳng phải là làm trái đạo âm dương sao? Nhưng xem con bây giờ, Bản cung cũng hơi tin rồi. Nhu Gia, con là công chúa con Hoàng hậu Nương nương, mai sau nhất định phải làm hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ của một quân chủ xứng tầm. Chuyện gièm pha như thế này nếu phu quân tương lai của con biết được, ôi chà, nghĩ đến cũng thấy sợ rồi."
Cảnh Hàm U nghe xong, vẻ mặt vẫn bình thản: "Đa tạ Quý phi Nương nương đã chỉ bảo. Sau này Nhu Gia nhất định sẽ chú ý nhất cử nhất động."
Phùng Quý phi hài lòng gật đầu: "Trẻ nhỏ dễ dạy." Bà nhìn Thần Nhứ sau lưng Cảnh Hàm U, "Thuận Ân Quận chúa, Bản cung có một việc muốn nhờ, chẳng hay Quận chúa có nguyện hỗ trợ không?"
Thần Nhứ cụp mắt: "Thần Nhứ sẽ tùy Nương nương phân phó."
"Hoàng tộc Tây Vân là nhà ngoại của Bản cung. Mấy ngày trước Tây Vân Thái tử vào triều, muốn xem ca vũ của nước Dịch, Bản cung liền nghĩ đến dáng múa vô song của Quận chúa. Nếu Quận chúa có thể đồng ý múa một khúc vì Bản cung thì cũng coi như thành toàn tâm nguyện cho Thái tử Tây Vân rồi." Nụ cười của Phùng Quý phi lóe lên.
Thần Nhứ không nói gì bởi vì Cảnh Hàm U trước mặt nàng đã lên tiếng: "Quý phi Nương nương, Thần Nhứ là Thuận Ân Quận chúa do Phụ hoàng khâm phong, không phải là phường múa của nước Dịch. Thái tử Tây Vân nếu muốn xem ca vũ của nước Dịch, Nhu Gia sẵn lòng tìm vài phường múa để hiến vũ, chẳng biết ý Nương nương thế nào?"
Phùng Quý phi nghe xong lạnh mặt: "Nói thế vậy hẳn là do Hoàng hậu Nương nương được nể mặt hơn. Quận chúa đồng ý hiến vũ cho Hoàng hậu Nương nương nhưng lại không muốn hiến vũ cho Bản cung. Cũng được thôi, ai bảo Bản cung chỉ là một phi tần, khiến ngay cả một người mất nước cũng coi thường đây?"
Tay Thần Nhứ siết lấy khăn, hàm răng cắn chặt môi dưới. Nàng đang cân nhắc. Đi hiến vũ chẳng qua là chỉ mất mặt thêm một lần, đối với nàng của bây giờ cũng chẳng có gì đáng bận tâm. Nhưng loại hy sinh này có ý nghĩa gì hay không? Nàng ngẩng đầu, kéo Cảnh Hàm U một chút, vừa định nói gì đó lại bị Cảnh Hàm U trở tay giữ chặt.
"Tạ ân Nương nưỡng đã bỏ qua. Nhu Gia ắt sẽ tìm kiếm phường múa ưu tú nhất cho Nương nương, hai ngày sau đưa tới." Nói xong kéo tay Thần Nhứ dẫn nàng rời đi.
Phùng Quý phi thấy bóng lưng hai người đi xa, đôi mắt híp lại: "Nhu Gia đúng là thật sự không để mặt mũi cho Bản cung!"
Phong Thành Công chúa nói: "Mẫu phi, tỷ ấy thương nhất là Dịch Già Thần Nhứ kia mà. Người quên rồi sao, lần trước nhi thần từng nói với người chuyện tỷ ấy vì Dịch Già Thần Nhứ mà dùng lá cây uy hiếp nhi thần đó."
Phùng Quý phi vỗ vỗ tay con gái: "Phong Thành, con yên tâm, Bản cung nhất định sẽ đòi lại món nợ này."
"Nàng hà tất phải đắc tội với bà ấy?" Trở lại cung Vũ Yên, Cảnh Hàm U mới buông ra cánh tay vẫn luôn nắm chặt. Thần Nhứ bị nàng kéo đến đau, vừa xoa xoa canh tay vừa hỏi.
"Ta nói rồi, ta có thể bảo vệ nàng. Chẳng lẽ nàng muốn ta trơ mắt nhìn nàng chịu nhục?"
Thần Nhứ ngước mắt, trong ánh mắt có thêm chút rầu rĩ: "Nhìn Phùng Quý phi mà xem, chuyện này sẽ không dễ dàng chấm dứt như vậy."
"Ta quan tâm bà ấy làm gì? Dù sao bà ấy cũng không dám đụng đến ta. Nhưng mà nàng," Cảnh Hàm U ôm nàng vào lòng, "Gần đây ít đi ra ngoài một chút, có chuyện gì cũng chờ ta về đến hãy nói."
"Nếu như bà ấy muốn dạy dỗ ta thì ta trốn ở cung Vũ Yên là xong sao? Hàm U, nàng yên tâm, ta nói rồi, ta không có yếu đuối như nàng tưởng." Thần Nhứ miễn cưỡng cười lại thấy Cảnh Hàm U càng đau lòng.
Hai ngày sau, Cảnh Hàm U tìm vài phường múa đưa đến Tiêu Lan điện của Phùng Quý phi. Nhưng tin tức rất nhanh truyền đến, nói Phùng Quý phi không vừa ý với vũ đạo của phường múa, đuổi tất cả ra ngoài.
"Bà ấy đang trút giận lên các vũ cơ đây." Thần Nhứ nói sau khi nhận được tin.
"Dù sao ta cũng đáp ứng bà ấy rồi, bà ấy có hài lòng hay không là chuyện của bà ấy, ta không để tâm." Nàng ôm eo Thần Nhứ, "Tại sao lại gầy như vậy."
"Nàng cả ngày lo ta gầy, chi bằng đi quan tâm Ân Khang Công chúa một chút. Nghe nói sáng nay Ân Khang Công chúa ngã rồi bất tỉnh, nàng còn không đi xem."
Cảnh Hàm U nghe vậy thở dài: "Cung nữ Thiển Bích của đại tỷ bị Thái tử Tây Vân - Phùng Nghiệp cưỡng bức... Nghe nói sáng nay phát hiện đã treo cổ tự vẫn." Nàng ngưng một chút, "Thiển Bích đã lớn lên cùng đại tỷ, từ đầu đến cuối vẫn ở bên đại tỷ. Đại tỷ đã sớm xem Thiển Bích là muội muội, bây giờ xảy ra chuyện như thế, bảo đại tỷ phải làm sao tiếp nhận đây?"
Thần Nhứ nghe xong chuyện này cũng sững sờ: "Vậy mà lại xảy ra việc như vậy? Xem ra Phùng Nghiệp cũng chỉ là hạng ham mê tửu sắc, Ân Khang Công chúa gả đi chưa chắc sẽ được hạnh phúc."
"Từ trước đến nay, công chúa vốn hòa thân với một quốc gia chứ không phải với một người đàn ông." Lời nói này của Cảnh Hàm U lại vô cùng đau thương.
"Đi xem Ân Khang Công chúa thế nào đi." Thần Nhứ kề sát tai nàng mềm giọng nói.
Cảnh Hàm U hôn một cái lên môi nàng, đứng dậy đi đến Thi Lam uyển.
Sau khi Cảnh Hàm U đi rồi, Thần Nhứ ngồi ở tẩm điện ngắm dung nhan chính mình trong gương đồng. Gương mặt này của mình có thể mê hoặc thiên hạ? Nàng cười khổ một tiếng. Sư phụ nói mệnh cách nàng không rõ ràng, nhưng trời sinh một gương mặt như vậy, nhất định sẽ càng nhiều tai họa.
Chọn từ hộp trang sức một chiếc trâm kiểu dáng đơn giản mà cài vào tóc mai, nàng hít thở sâu vài hơi để dòng suy nghĩ ổn định lại.
Không lâu sau, Tái Phúc đến báo rằng Phùng Quý phi phái người mời nàng đến Tiêu Lan điện.
Bạn đang đọc bộ truyện Lưu Quang Nhập Họa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lưu Quang Nhập Họa, truyện Lưu Quang Nhập Họa , đọc truyện Lưu Quang Nhập Họa full , Lưu Quang Nhập Họa full , Lưu Quang Nhập Họa chương mới