"Lạch cạch...". Giữa hoang lâm vang lên từng tiếng va chạm nhẹ có nhịp điệu, một cái Bạch dực thiên sư ngoan ngoãn như một con ngựa kéo xe đi giữa hoang sơn cổ mộc này, nó tu vi cao tuyệt tỏa ra Yêu khí trùng thiên khiến cho cũng không có Yêu thú nào dám đến gần, đây đương nhiên chính là đoàn người Thiên Quân đang tiếp tục di chuyển không có mục tiêu cố định, lúc này Ân Vũ đang xem như một cái đánh xe người hầu, ngồi ngay ngắn ở đầu xe, bên trong đó Thiên Quân đang đả tọa nhắm mắt dưỡng thần, Ám Vũ thì lại có chút lười biếng nằm ngủ một bên.
Từ lúc Thiên Quân đúc thành Đao phôi cũng đã có hai ngày rồi, hắn hai ngày này đều tại đả tọa khôi phục lực lượng tinh thần cùng linh hồn, hắn muốn tự mình khôi phục nên có chút mất thời gian, bằng không dùng đến Lôi kiếp dịch sẽ nhanh hơn nhiều.
"Huh! Ngươi đi ra ngoài chỉ đường đi!". Thiên Quân sau khi tỉnh lại thì nhìn về phía Ám Vũ nhàn nhạt nói. "Ân Vũ ngươi vào đây!". Sau đó lại nói với Ân Vũ đang ở bên ngoài.
"Vâng!". Ám Vũ đang lười biếng một bên nghe vậy thì có chút khó chịu nhưng cũng không nói cái gì, dậm chân đi ra ngoài, Ân Vũ cũng lập tức đi vào trong xe kính cẩn nhìn Thiên Quân.
"Thiếu gia có gì phân phó?". Ân Vũ nhìn Thiên Quân nghi hoặc. Nếu Thiên Quân cần hắn làm gì cũng không cần gọi hắn vào bên trong này đi? Đương nhiên, cho dù lại nghi hoặc hắn cũng không dám không tuân theo, không thấy cường đại như Ám Vũ cũng phải như mèo con nghe lời sao?
"Ngươi không cảm thấy lạ là tại sao ngay khi gặp mặt ta đã cho Sư Ngân Lôi kiếp dịch mà ngươi cái gì cũng không có sao?". Thiên Quân lạnh nhạt nhìn sang hắn nói. Từ lúc thu Ân Vũ làm Đao nô, quả thực là Thiên Quân cũng chưa nhìn tới kẻ này nhiều, một phần là hắn bận công việc, hai là hắn còn chưa xem Ân Vũ là một cái Đao nô đúng nghĩa.
"Thuộc hạ không dám!". Ân Vũ nghe vậy thì hơi chút ngẩn ra sau đó lập tức quỳ xuống nói. Hắn một chút cũng không hiểu Thiên Quân ý định, đúng là hắn có chút khúc mắc việc Thiên Quân mới gặp mặt đã cho Sư Ngân chỗ tốt cực lớn, mà bản thân hắn đi theo Thiên Quân từ trước lại không thu được thứ gì, chỉ như một cái hạ nhân đi theo Thiên Quân mà thôi, Đao nô danh xưng cũng chưa có đúng nghĩa.
"Ha ha, không cần khẩn trương, đổi lại là ta cũng sẽ có khúc mắc, chuyện này vô cùng dễ hiểu!". Thiên Quân thấy hắn hành động như vậy thì cười cười lắc đầu nói. "Ta làm như vậy đương nhiên cũng có ý định của mình!".
"...". Ân Vũ hơi chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Thiên Quân, hắn tuổi tác cũng không thấp, tuy rằng nhân diện chỉ như trung niên nhân nhưng tuổi tác cũng hơn ba vạn rồi, cũng xem như một nắm to, hắn không hiểu Thiên Quân là có ý định gì nên cũng chỉ nhìn cái sau kinh ngạc mà không hỏi cái gì, tin tưởng Thiên Quân đã khơi ra sẽ không như vậy kết thúc.
"Ngươi thân là Đao nô của ta đương nhiên là sẽ là kẻ cầm đao của ta, thay ta bảo quản nó, bất quá cũng cần có được thực lực cường hãn mới được, ngươi lúc này còn không có tư cách đó!". Thiên Quân nhìn Ân Vũ nhàn nhạt nói.
"Đừng nhìn ngươi tu vi là Thánh tổ cảnh bước thứ bảy mà lấy làm tự hào, trong mắt ta bằng ấy tu vi còn không đáng kể chút nào, không những thế ngươi căn cơ cũng không đạt được yêu cầu của ta, tương lai sẽ không có khả năng bảo hộ được Đao của ta, thậm chí có thể chịu được Đao khí hay không còn khó nói!". Hắn không ngại đả kích Ân Vũ một đầu, hắn thu Ân Vũ làm Đao nô chỉ có hai lý do, một là đối phương tâm tính cứng rắn, không bị cường quyền đe dọa, hai đó là kẻ này lĩnh ngộ được Đao thế tiểu thành, về phần những thứ khác hắn cũng không coi trọng, bao quát cả Thánh tổ bước thứ bảy tu vi.
"Thuộc hạ vô năng! Để Thiếu gia thất vọng!". Ân Vũ nghe Thiên Quân nói như vậy thì có chút xấu hổ nói, hắn đương nhiên cũng hiểu được, bản thân hắn thiên phú tu luyện cũng xem như trung thượng nhưng tiền kỳ tu luyện không được thuận lợi, căn cơ cũng không phải vô cùng vững mạnh, đem so với những đệ tử của Thánh địa còn được, đem so với Thần địa đệ tử liền có chút không bằng, mà đem so với Thiên Quân cái này quái kiệt bí ẩn thì đúng thật là cái gì cũng không phải. Về phần tu vi, tuy rằng hắn không biết Thiên Quân tuổi tác như thế nào nhưng chắc chắn vẫn còn rất trẻ, tu vi cũng đã vượt qua hắn, có thể xem nhẹ cũng không phải không được, dù sao thì bất kể căn cơ hay độ hùng hồn của lực lượng thì Thiên Quân đều hơn xa hắn nhiều lần, có thể ngạo thị cùng cấp.
"Không cần xem nhẹ mình! Ta nếu đã nói đương nhiên sẽ không để ngươi như thế, đã là Đao nô của ta thì phải ra dáng một cái Đao nô!". Thiên Quân phất tay không có gì nói. "Ngươi trước tiên tán công, hủy bỏ tu vi cùng kinh mạch đi!". Hắn nhàn nhạt nhưng chắc chắn nói.
"Cái... Cái gì...". Ân Vũ nghe vậu thì tâm thần trấn động mãnh liệt kinh hãi nhìn Thiên Quân, cái sau nói chuyện giật gân nhưng lại có thể nhẹ nhàng như thế? Tán công, hủy bỏ tu vi, hủy kinh mạch? Đây là cái gì quỷ ý đâu? Đây đối với bất kỳ tu giả, cho dù là Hỗn độn cảnh cũng chính là đả kích trí mạng, Thiên Quân lại không xem vào đâu như thế? "Thiếu gia ngài nói là thật?". Hắn thậm chí đnag hoài nghi thính lực của bản thân, hắn cùng Thiên Quân cách nhau chưa đủ nửa trượng lại cũng có thể nghe nhầm được sao?
"Đương nhiên là thật!". Thiên Quân nhàn nhạt liếc nhìn hắn gật đầu nói. "Ngươi căn cơ yếu kém, chỉ có đập đi xây lại mới có thể đạt được Đạo cơ càng thêm mạnh mẽ, ngươi ở tương lai sẽ càng thu được nhiều lợi ích!". Hắn chầm chậm bổ sung.
"...". Ân Vũ con ngươi co rụt không nói nên lời, lần đầu thì thôi, hắn có thể hoài nghi mình nghe được, lần thứ hai nhưng là Thiên Quân xác nhận rõ ràng, Thiên Quân thật bảo hắn hủy bỏ tất thảy, thành một cái phế nhân, phá rồi lập?
"Ngươi cảm thấy ta hại ngươi được gì sao?". Thiên Quân thấy Ân Vũ con ngươi không ngừng biến ảo thì khẽ cười nói. "Ngươi sẽ giống như đám hài tử trước kia, mà lại ta để ngươi so với bọn hắn càng có tương lai hơn, ngươi căn cơ Thánh tổ bước thứ bảy vẫn còn, lại thêm kinh nghiệm của ngươi, trong thời gian ngắn sẽ lại có tu vi này!".
"Thuộc hạ không dám nghi ngờ Thiếu gia, ta biết ngài thủ đoạn thông thiên, thế nhưng việc này nói ra khiến ta quả thực không dám lập tức làm theo...". Ân Vũ cũng không dấu diếm y nghĩ mà nói, tiếp đó hắn cắn răng một cái, ánh mặt quyết tuyệt vô cùng, đột nhiên mặt hắn tái đi, thân thể nhẹ chấn. "Khục... khục...". Hắn tu vi cấp tốc trôi đi, thân thể run rẩy ho ra hai ngụm máu...
"Ngươi sẽ vì hôm nay mà thấy tự hào!". Thiên Quân cười cợt nói, một đạo sinh mệnh lực lượng tràn ra truyền vào Ân Vũ thể nội, cái sau làm được vô cùng dứt khoát, thân thể loạn thành một đoàn căn bản không có chút nào bảo lưu, chân chính thành một cái phế nhân, so với thường nhân còn muốn yếu đuối.
"...". Ân Vũ ánh mắt vô cùng quyết liệt, trên mặt hiện rõ đau đớn chi sắc nhưng hắn răng cũng không hé ra một chút, sinh sinh nuốt xuống đau đớn, chỉ có khi Thiên Quân truyền vào sinh mệnh lực lượng thì mới có thể giãn ra một chút.
"Tiếp đến sẽ càng đau đớn hơn, ngươi nên chuẩn bị tâm lý, ngươi chịu đến đau đớn so với những hài tử kia sẽ là mười lần, trăm lần...". Thiên Quân lại nhàn nhạt nói. Ân Vũ cùng đám hài tử kia khác biệt, cái trước thân thể xem như đã định hình, mạnh mẽ cứng rắn hơn đám hài tử nhiều, điều này dẫ đến việc khai tạo kinh mạch cũng khó hơn nhiều đau đớn càng là khoogn thể đo lường.
"Hít...". Nghĩ đến ngày đó đám hài tử kia bị Thiên Quân dày vò, Ân Vũ liền hít vào một hơi thật sâu sau đó liền cắn răng một bộ thấy chết không sờn, chuẩn bị cảm thụ lấy nổi đau gấp mấy chục lân mà đám hài tử kia trải qua.
"Xì...". "Xì...". Thiên Quân hai tay bùng lên hại đạo trắng sữa hỏa diễm, tiếp đó từng tiếng xì xì nhẹ vang lên, hỏa diễm theo lỗ chân lông chui vào thân thể Ân Vũ, cái sau thân thể lập tức run lên kịch liệt, trán mồ hôi lạnh ròng ròng chảy ra. Mặc cho hắn tâm tính kiên định hơn đám hài tử mấy chục hơn trăm lần thì cũng không có khả năng đơn giản nuốt xuống đau đớn này.
"Ah...". Hắn lập tức há miệng gầm lên đau đớn, từ lỗ chân lông không ngừng chảy ra từng tia huyết sắc, thân thể của hắn rất nhanh liền bí nhuốm đỏ vô cùng ghê rợn, trong xe liền tràn ngập huyết tinh chi khí.
"Ah... Ah...". Như có từng đợt trùng kích muốn xe rách thân thể, Ân Vũ cũng theo đó gầm lên như dã thú, bên ngoài đang kéo xe Sư Ngân cùng đang lười biếng Ám Vũ cũng phải rùng mình một trận, sau đó tiếng la hét bị ngăn cản, Thiên Quân một đạo cấm chế liền đã cản lại tất thảy thanh âm.
"Hừm...". Mặc cho Ân Vũ gầm thét đau đớn, Thiên Quân vẫn không ngừng điều khiển Thái sơ chân hỏa tại trong thân thể của hắn du tẩu, từng đầu kinh mạch được tạo thành, rối rắm phức tạp nhưng lại vô cùng tập trung, đây chính là kinh mạch được diễn sinh từ Vô cực chiến thiên kinh. Thiên Quân đem mô phỏng kinh mạch đánh ra Đao chiêu trong Vô cực chiến đạo khắc họa trong thân thể của Ân Vũ, đây chính là tạo ra một thân thể mới vô cùng phù hợp đao chiêu, nói cách khác, Ân Vũ ngày sau tu hành thành công sẽ như một thanh đao hình người, công phạt sẽ không kém một cái Đao khí cường đại.
Có thể làm đến một bước này thì Thiên Quân tự tin hắn là duy nhất, sẽ không có ai có thể làm được như hắn, cho dù là Cường tên kia cũng chưa chắc làm được, đây là do bọn hắn đi trên hai con đường khác nhau, tạo ra thành quả cũng sẽ có khác biệt. Thiên Quân đã đem Ân Vũ xem là Đao nô của hắn đương nhiên cũng cần phù hợp với Đao của hắn, như vậy thì khắc họa kinh mạch đánh ra đao chiêu trong Vô cực chiến đạo vào Ân Vũ cũng chính là cách tốt nhất.
Khắc họa đến đâu thì Sinh mệnh lực lượng cũng kéo đến làm dịu cơn đau của Ân Vũ, cứ như vậy lại là bốn canh giờ trôi đi, Thiên Quân cuối cùng cũng thành công, hắn thu tay lại thì cũng có thể nhìn thấy được ánh mắt của Ân Vũ càng thêm kiên định cùng cứng rắn, cái sau nhưng là sinh sinh chịu qua tra tấn sống không bằng chết bốn canh giờ vẫn còn giữ được tỉnh táo, tâm tính dĩ nhiên là vô cùng cứng rắn. "...". Ân Vũ ánh mắt đúng là trong suốt một mảnh, so với trước càng thêm sáng sủa, chỉ là thân thể của hắn lúc này không được tốt lắm, vô cùng yếu ớt, chân chính như một cái thường nhân mà thôi.
"Ngươi lúc này tu vi đã không còn lại chút nào nhưng căn cơ của ngươi vẫn là Thánh tổ bước thứ bảy, sau này cũng không cần công pháp gì, một mực vận hành lực lượng theo kinh mạch trong thân thể của ngươi là được, sẽ thấy được lợi ích to lớn!". Thiên Quân nhìn Ân Vũ có chút hài lòng nói. Cái sau đúng là có được thường nhân khó với tới khả năng chịu đau đớn, tâm tình cứng cỏi khiến Thiên Quân hắn cũng phải nể sợ.
"Ông...". Ân Vũ tu vi đúng là không còn nhưng linh thức vẫn còn, hắn lập tức dẫn đạo một ti lực lượng chảy xuôi từ đan điền đánh ra tay phải thì đột nhiên một đạo đao kình bắn ra suýt chút nữa đánh vào thành xe thì bị Thiên Quân bắt lại đánh tan biến mất.
"Đây...". Ân Vũ thân thể suy yếu không giả, thế nhưng khi hắn đánh ra một đạo đao kình này thì cũng kinh hãi không thôi, hắn Đao thế tiểu thành lại không chút nào trở ngại liền có thể đánh ra, nói cách khác cho dù lúc này hắn không có chút nào tu vi nhưng vẫn có thể đánh ra Thánh tổ sơ kỳ công kích mà không có phản phệ nào.
Ân Vũ đúng là không thể nào tin tưởng nhìn tay mình, kinh mạch mới mà Thiên Quân cho hắn nghịch thiên như vậy?
"Theo thời gian ngươi có thể đào móc thêm một chút những kinh mạch này, đến lúc đó sẽ càng có nhiều kinh hỉ!". Thiên Quân cười nói. Hắn kinh mạch chính là tự hành diễn sinh, căn cơ ban đầu chính là bát đại chung cực lực lượng dung hợp, tuy rằng hắn khắc họa cho Ân Vũ kinh mạch không có khả năng để Ân Vũ có thể qua đó lĩnh ngộ được bát đại lực lượng dung hợp nhưng chắc chắn có thể lĩnh ngộ được vào loại lực lượng trong đó, như vậy sẽ càng có thêm tiền đồ.
"Lão nô cảm tạ Thiếu gia tài bồi!". Ân Vũ sau khi cảm nhận một chút lập tức quỳ xuống đối với Thiên Quân cũng kính dập đầu. Hắn cỗ thân thể mới này so với nguyên bản cường đại hơn phải mấy chục lần, không những thế hắn có thể một lần nữa dựng lại căn cơ càng thêm vững chắc, tương lai đi được sẽ càng xa. Hắn bỏ ra chỉ là chút ít nhưng thu được lợi ích vô cùng to lớn, mà cho hắn tất thảy đương nhiên là Thiên Quân một người.
"Ngươi đã là thuộc hạ của ta, ta đương nhiên sẽ không keo kiệt!". Thiên Quân nhàn nhạt nói. "Bất quá ngươi cũng đừng tự kiêu, muốn làm Đao nô của ta cũng không dễ vậy đâu, cố gắng tu hành đi, ngày sau có thể đi theo ta hay không phải xem chính ngươi cố gắng rồi!".
"Lão nô sẽ không để Thiếu gia thất vọng!". Ân Vũ lập tức trầm giọng nói. Tuy rằng còn không biết Đao của Thiên Quân sẽ là dạng gì kinh thiên sát khí nhưng hắn cũng không dám xem thường, Thiên Quân có thể "tạo" nên hắn cái này Đao nô mạnh mẽ thì cũng có khả năng tạo được một thanh đao càng thêm bá đạo cùng cường đại.
"Uhm! Tập trung tu hành đi, nhanh chóng khôi phục tu vi!". Thiên Quân gật đầu nói sau đó khẽ phất tay bảo hắn đi ra, bản thân lại một lần nữa đả tọa tu hành, hắn cũng nên tính bước tiếp theo nên đi như thế nào rồi.
***** Đây xem như 1c bù nhá, ngày viết được 3c cũng không đơn giản đâu /lau
Tác giả: Đế Thanh Nguồn: truyen35.com
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!