“Ra là vậy”- Giang Cẩn Huyên trầm ngâm hẳn.
Cô đang lo lắng cho Kiều Nhan Ngọc, vì cô biết với tính tình cứng đầu của cô ấy, sẽ không có chuyện cô ấy thỏa hiệp với Aaron, nhất là bây giờ sự nghiệp của Nhan Ngọc đang lên như diều gặp gió này.
Không cần nói cũng biết, nhất định Kiều Nhan Ngọc sẽ lựa chọn tự sinh, rồi tự nuôi đứa trẻ này.
Sau khi kiểm tra định kỳ xong, Trịnh Tử Mặc chạy ra chỗ của cô.
Giang Cẩn Huyên đứng dậy :
“Anh có sao không ?”
Tử Mặc lắc đầu, đáp : “Không sao, khỏe lắm”.
Brad vỗ vai anh, rồi hạ giọng : “Làm tốt lắm, nhiệm vụ càng về sau sẽ rất khó khăn, chúng ta tuyệt đối không được khinh suất.
Giờ thì nghỉ ngơi chút đi, tài liệu về vụ kia sắp được chuyển tới”.
Trịnh Tử Mặc quay trở lại với nét mặt nghiêm nghị : “Tôi đã rõ rồi”.
Anh quay sang nói với Giang Cẩn Huyên :
“Anh phải đi đây, xin lỗi vì đã không thể dành chút thời gian cho em”.
“Em hiểu, đừng lo cho em.
Em sẽ gọi taxi đưa về bệnh viện”.
Tử Mặc xoa đầu cô, rồi đi cùng Brad đến văn phòng.
Aaron cũng đi theo hai người họ, chỉ còn lại Claire và Giang Cẩn Huyên.
“Bác sĩ Giang”.
“Cô Claire” – Giang Cẩn Huyên nở nụ cười hiền dịu với cô.
Cô biết rất rõ người phụ nữ trước mặt có một tình cảm hệt như cô dành cho Tử Mặc, nhưng cô vẫn rất tôn trọng người này, vì cô ấy đã vào sinh ra tử nhiều lần cùng anh, lại còn bảo vệ anh rất nhiều lần...
“Cô cần tôi đưa về bệnh viện chứ ?”
Giang Cẩn Huyên lắc đầu : “Không cần đâu, phiền cô rồi”.
“Cô không sợ sao ?”
Giang Cẩn Huyên chợt khựng lại.
Cô quay lại, rồi từ tốn trả lời :
“Sợ điều gì ?”
“Cô là người thông minh như vậy, ắt hiểu rõ tôi đang nói về điều gì” – Claire điềm đạm đáp.
Cẩn Huyên dựa người vào tường, khoanh tay :
“Ừ, tôi biết.
Tôi ấy à, sợ chứ.
Tôi sợ anh ấy gặp nguy hiểm vì tôi, tôi cũng rất sợ bản thân sẽ mất anh ấy”.
Claire “hừm” một tiếng, rồi đáp : “Tôi và các đồng nghiệp sẽ cố gắng bảo vệ anh ấy, coi như đền ơn cứu mạng của cô, bác sĩ Giang”.
“Tôi biết ơn điều đó, Claire.
Nhưng tôi hi vọng, sẽ có một ngày tôi bảo vệ được anh ấy.
Xin phép” – Nói rồi cô rời đi.
Claire đứng bất động tại chỗ, nước mắt cô bỗng rơi, cô biết là mình chẳng thể trông đợi điều gì cho đoạn tình cảm với Tử Mặc, nhưng tại sao cô vẫn thấy đau lòng thế này...!
Kiều gia....
Kiều Nhan Ngọc và bố đang dùng bữa tối.
Bạn đang đọc bộ truyện Mặc Huyên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mặc Huyên, truyện Mặc Huyên , đọc truyện Mặc Huyên full , Mặc Huyên full , Mặc Huyên chương mới