Mặc Sắc Nhiễm Hoa

Chương 26: 26


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Dạ Hoa trở về Thiên cung sau liền đi thẳng đến tẩm cung Thiên Quân. Thiên Quân vui vẻ nhìn Tôn nhi làm ông ta rất tự hào phía dưới, đầy mặt hòa ái nói: "Dạ Hoa, vết thương trên người như thế nào rồi?"

Dạ Hoa cung kính trả lời: "Bẩm Thiên Quân, Tôn nhi thương thế đã không trở ngại, chỉ là tu vi còn chưa khôi phục."

Thiên Quân gật đầu: "Thương thế không có việc gì thì tốt, chuyện tu vi, không vội."

Dạ Hoa nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôn nhi lần này tới, chính là muốn xin Thiên Quân bế quan, cho đến lúc Tôn nhi khôi phục tu vi."

Thiên Quân đầu tiên là nhíu mày, suy tư trong chốc lát sau rồi nói: "Vậy cũng tốt, nếu tu vi của ngươi nhanh chóng khôi phục, thì có thể sớm thụ ấn."

Dạ Hoa hành lễ: "Tôn nhi định sẽ không có phụ kỳ vọng của Thiên Quân."

Như thế, Dạ Hoa trở về Tẩy Ngô Cung, trực tiếp bế quan, Tẩy Ngô Cung không triệu kiến bất kì ai. Vào lúc này Thiên Quân tiếp nhận triều chính một lần nữa, chỉ đợi sau khi Dạ Hoa xuất quan thụ ấn, đến lúc đó, ông ta có thể chính thức sách phong Dạ Hoa làm Thái Tử, qua không lâu nữa, truyền lại vị trí Thiên Quân, từ đây cũng có thể học Đế Quân sống những ngày tiêu dao. Chỉ nghĩ đến đây thôi, Thiên Quân nằm mơ cũng phải cười tỉnh dậy.

Sau khi Dạ Hoa bế quan, Mặc Uyên cũng định bế quan để khôi phục tu vi mau chút, chỉ là ngày ấy ánh mắt của Dạ Hoa lúc rời đi, vẫn luôn quanh quẩn trong đầu ngài, dần dần, Mặc Uyên càng suy nghĩ nhiều hình ảnh. Tỷ như khi mới gặp, Dạ Hoa dường như rưng rưng hai mắt, giọng nói chậm chạp "Đại ca"; tỷ như trong miệng Chiết Nhan, Dạ Hoa vì mình hỉ, vì mình bi, thậm chí còn vì mình không tiếc hao hết toàn bộ tu vi; tỷ như nhiều ngày ngồi thiền, Dạ Hoa lặng lẽ nhìn mình bằng ánh mắt nóng như lửa kia.

Sau đó, Mặc Uyên nghĩ tới chính mình. Tỷ như khi ngài tỉnh lại, ở chủ điện Côn Luân Hư ngồi ba ngày, chỉ là vì chờ đợi Dạ Hoa; tỷ như lúc Dạ Hoa xuất hiện trước mặt mình, cảm xúc chính mình vô cùng vui vẻ; tỷ như ngài luôn muốn sủng Dạ Hoa, dắt tay y, xoa đầu y, nhìn y ở trước mặt mình cười…

Mặc Uyên thở dài, trong lòng có việc, sợ cũng không thể an ổn bế quan. Thôi, thông qua phương pháp khác chậm rãi khôi phục tu vi vậy, mà Kình Thương bây giờ cũng tạm thời an phận.

Cứ thế một vạn năm qua đi, Dạ Hoa rốt cuộc cũng xuất quan. Sau khi xuất quan Dạ Hoa lại không chút chậm trễ đi gặp Thiên Quân.

"Dạ Hoa, lần này ngươi bế quan, không chỉ có tu vi khôi phục, lại còn thêm tinh tiến hơn!" Thiên Quân nhìn quanh thân Dạ Hoa toát ra khí tức càng trầm ổn, trong lòng rất vui vẻ: "Bổn quân lập tức chuẩn bị việc thụ ấn cho ngươi. Dạ Hoa, Tứ Hải Bát Hoang này giao cho ngươi, bổn quân có thể yên tâm rồi!"

Bạn đang đọc bộ truyện Mặc Sắc Nhiễm Hoa tại truyen35.shop

Trên mặt Dạ Hoa lại không hề có cảm xúc, trong mắt cũng không gợn sóng, bình bình đạm đạm mà hành lễ với Thiên Quân: "Tôn nhi sẽ chuẩn bị tốt thụ ấn, chỉ là còn có một chuyện, Tôn nhi muốn đi làm."

Thiên Quân nhíu mày nghi hoặc nói: "Chuyện gì?"

Dạ Hoa chậm rãi nói: "Vì bảo vệ yên ổn cho Tứ Hải Bát Hoang, trước khi Tôn nhi thụ ấn, cũng muốn giống như Đế Quân, xóa bỏ nhân duyên trên Tam Sinh Thạch."

Thiên Quân trong lòng khiếp sợ, sửng sốt một lát, nhưng ngay sau đó lại nghĩ, Dạ Hoa đến nay chưa lịch Tình Kiếp, nếu như tương lai khi trở thành Thiên Quân, mới có Tình Kiếp… Thiên Quân lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng: "Dạ Hoa ngươi suy nghĩ không tồi, ngươi vẫn còn trẻ, tuy rằng tu vi cường đại, nhưng kinh nghiệm trả qua tình cảm thì còn rất kém… Bổn quân sẽ đi thỉnh cầu Đế Quân, để lão giúp ngươi xóa bỏ tên trên Tam Sinh Thạch."

Dạ Hoa đạm nhiên như cũ, đôi tay chấp ở trước bụng, ánh mắt bình tĩnh nhìn Thiên Quân: "Tôn nhi muốn tự mình làm chuyện này."

Dạ Hoa chưa giải thích vì sao mình lại khăng khăng muốn làm việc này, Thiên Quân cau mày, trong đầu đã nghĩ tới nguyên do cho Dạ Hoa. Thiên Quân nghĩ, Dạ Hoa chưa có kinh nghiệm trong chuyện giường chiếu, phải xóa tên trên Tam Sinh Thạch, đã rất bi ai, nếu mà còn phải giao cho người khác đi làm, lại càng tàn nhẫn hơn.

Thiên Quân gật đầu, trong lòng nhất thời có chút đau lòng, nhưng vì Tứ Hải Bát Hoang, Thiên Quân vẫn nói: "Như thế, thì ngươi đi đi." Muốn xóa tên Tam Sinh Thạch, đầu tiên phải có thể thấy được chữ trên Tam Sinh Thạch. Tuy không biết như thế nào mới có thể nhìn thấy chữ trên Tam Sinh Thạch, nhưng Dạ Hoa có dáng vẻ định liệu trước như vậy, chắc là đã hỏi phương pháp ở chỗ Mặc Uyên rồi. Thiên Quân không lo lắng Dạ Hoa một mình đi xóa tên, rốt cuộc Mặc Uyên cũng chưa tới ngăn cản, không phải sao?

Dạ Hoa sắc mặt nghiêm túc, cung cung kính kính hướng tới Thiên Quân hành một lễ, chậm rãi rời khỏi tẩm cung Thiên Quân, đi về phía Tam Sinh Thạch.

Bước chân trầm ổn từng bước một đi đến gần Tam Sinh Thạch, trong lòng Dạ Hoa càng thêm kích động. Y đợi thời khắc này, chờ một vạn năm rồi!

Chỉ còn trăm bậc cầu thang nữa, thì có thể nhìn thấy Tam Sinh Thạch. Dạ Hoa dừng lại, nâng tay trái của mình lên, vén lên tay áo nhìn cổ tay không có gì. Tuy rằng trên cổ tay cái gì cũng đều không có, nhưng đợi lát nữa khi phá kết giới Tam Sinh Thạch, nếu mà bị thương, Mặc Uyên nhất định sẽ cảm nhận được, rồi sau đó tới ngăn cản mình.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mặc Sắc Nhiễm Hoa, truyện Mặc Sắc Nhiễm Hoa , đọc truyện Mặc Sắc Nhiễm Hoa full , Mặc Sắc Nhiễm Hoa full , Mặc Sắc Nhiễm Hoa chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top