Bạch Tử Lệ sau khi đọc xong gần 1, 2 cuốn sách gì đó rồi cũng đi ngủ.
Lúc này, cánh cửa được mở ra, Mạc Chi Dương từ từ tiến vào, đi ra chỗ cửa sổ để kiểm tra xem nó có mở hay không, rồi kiểm tra các ngóc ngách trong căn phòng này rồi mới đi lại chỗ Bạch Tử Lệ đang nằm ngủ.
Mạc Chi Dương vươn tay ra sờ lên phần tóc mềm mại của Bạch Tử Lệ, thầm nghĩ rằng thực sự chỗ này có thể mọc sừng sao?
Nếu mà Mạc Chi Dương lấy được chiếc sừng đó thì sẽ có phép thuật sao? Hay là chỉ lời đồn đại thất thiệt mà thôi? Nhỡ lấy được chiếc sừng thì Bạch Tử Lệ có bị làm sao không? Nếu Bạch Tử Lệ biết thì làm sao đây? Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu của Mạc Chi Dương, nhưng nghĩ đến những việc mà hoàng đế đã làm với mẹ mình thì Mạc Chi Dương lại không thể chấp nhận được, quyết tâm có được phép thuật để có thể dễ dàng xử lý ông ta.
Vì Mạc Chi Dương chỉ có một mình, không thể đủ sức chống cả hoàng tộc được và đang đợi thời cơ để có thể phản lại.
Tay trong vô thức mà nắm chặt lấy tóc của Bạch Tử Lệ khiến Bạch Tử Lệ đau đớn nhíu mày
- “Ưm…”
- *Thôi chết, suýt nữa làm cậu ấy thức… Không biết khi nào cậu ấy mới nói sự thật cho mình đây nhỉ? Đợi mình làm cậu ấy yêu mình thì mình có thể dụ dỗ cậu ấy tiết lộ ra.
Nhỡ lấy chiếc sừng đó thì cậu ấy chết thì sao nhỉ? Mình chỉ muốn lấy phép thuật mà thôi, chứ không hề muốn làm hại cậu ấy.
Chắc không chết được đâu*_Mạc Chi Dương nghĩ
- *Nhưng trước hết moi được thông tin gì từ cậu ấy thì moi.
Lợi dụng trước đã… Rồi cho cậu ấy tự sinh tự diệt, lúc đấy cũng chẳng liên quan đến mình nữa.
Con trai với con trai không thể có quan hệ đó được*
Mạc Chi Dương từ từ nằm xuống bên cạnh Bạch Tử Lệ rồi vòng tay qua ôm lấy thân hình bé nhỏ, gầy gò ấy, nghĩ lại đúng là Bạch Tử Lệ học nhanh thật, mấy lần Mạc Chi Dương đi qua ngự hoa viên thấy một mình Bạch Tử Lệ ngồi ở đó, ngồi giữa vườn hoa rồi đọc 4 -5 cuốn sách dày, nói chung cũng chăm chỉ, tính toán cũng nhanh.
Mấy sổ sách Minh Hạ đưa cho Mạc Chi Dương thì Mạc Chi Dương đều thấy các con số đều đúng cả, thậm chí còn thấy Bạch Tử Lệ tính nhanh và chính xác hơn Minh Hạ rất nhiều.
Nhưng vẫn cần phải luyện tập nhiều để sau này còn diện kiến lên hoàng tộc nữa, phải miệng lưỡi sắc bén thì mới có thể nói lại, chứ không lại bị chèn ép đến đường cùng mất.
Bỗng Mạc Chi Dương cảm thấy có gì đó là lạ, vừa mới quay mặt ra xem thì đã thấy có một mũi tên từ đâu bay tới rồi, Mạc Chi Dương thấy vậy liền nhanh tay bắt lấy mũi tên đó, tay trong vô thức ôm chặt Bạch Tử Lệ vào lòng.
Vì mũi tên đó đã đâm vỡ kính nên tạo ra tiệng động lớn, Mạc Chi Dương lo lắng quay ra xem Bạch Tử Lệ có thức giấc không, ai ngờ vẫn ngủ say như chưa có chuyện gì xảy ra.
Mạc Chi Dương liền thở phào nhẹ nhõm, rồi từ từ buông Bạch Tử Lệ ra, ngủ say như vậy thảo nào bị người ta ám sát vẫn không biết gì cả.
- *Mũi tên?! Từ đâu mà ra vậy? Nó nhắm vào cậu ấy sao?*_Mạc Chi Dương nghĩ
- “Thất Vĩnh”
- “Dạ, có thuộc hạ”
- “Ngươi đi điều tra xem mũi tên này từ đâu ra! Lần sau hoàng tử phi ngủ thì ngươi đứng canh chừng cho ta”
- “Vâng, thuộc hạ đã hiểu”
- “Đi đi”
Mạc Chi Dương khua tay rồi quay lại nhìn xem Bạch Tử Lệ, rồi từ từ rút tay ra, đi lấy một cái chăn dày rồi chùm kín lên hết cửa sổ, cũng may hôm nay có Mạc Chi Dương ở đây cứu cho không Bạch Tử Lệ bị mũi tên đó đâm trúng rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Mạc Vương Xin Giữ Liêm Sỉ!! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mạc Vương Xin Giữ Liêm Sỉ!!, truyện Mạc Vương Xin Giữ Liêm Sỉ!! , đọc truyện Mạc Vương Xin Giữ Liêm Sỉ!! full , Mạc Vương Xin Giữ Liêm Sỉ!! full , Mạc Vương Xin Giữ Liêm Sỉ!! chương mới