Sau khi trở về từ chuyến du lịch, Minh Trân liền phải đón nhận một tin rất sốc đến từ ba đáng kính.
Ông Lộc chủ tịch tập đoàn Phúc Lộc Thọ ngỏ lời hỏi cưới cô cho...!lão.
Trong giới làm ăn, có ai mà không biết ông ta là kẻ sát gái số một, thay đàn bà như thay áo, không muốn chung sống đàng hoàng với một ai.
Vậy mà giờ đây ông ta muốn cưới Minh Trân, rốt cuộc là lão có ý đồ gì? Cô nghe qua như sét đánh ngang tai, làm sao cô có thể gả một người đàn ông đáng tuổi cha của mình? Cô không đồng ý, không chấp nhận và cũng không muốn nghe.
Cô lạnh lùng:
- Không bao giờ có chuyện đó đâu.
Bà Châu nhẹ nhàng giải thích cho con gái:
- Con gái à.
Ban đầu mẹ cũng không thể chấp nhận nhưng con nghĩ lại đi, chú ấy có gì không tốt? Địa vị, tiền bạc, nhan sắc, thần thái cái gì cũng tốt.
Tuy tuổi chú ấy hơi lớn nhưng trông chú ấy chỉ ngoài ba mươi thôi.
Con mà gả cho chú ấy vừa sung sướng tấm thân, vừa mang lại lợi ích cho gia dình mình.
- Mẹ à! - Cô hét lên.
Ông Phong lên tiếng:
- Mẹ con nói đúng đó.
Chú ấy là một người hoàn hảo, con đi với chú ấy thì quá là xứng lứa vừa đôi.
Ngoan, nghe lời ba mẹ, cho chú ấy một cơ hội.
- Ba mẹ à! Ba mẹ không thương con nữa sao? Tại sao ba mẹ có thể đối xử với con như vậy? Tại sao lại bắt con lấy người đáng tuổi cha tuổi chú? Ba mẹ không thấy điều đó quá là bất công với con không?
- Không phải là ba mẹ không biết nhưng đây không phải là mối lương duyên bình thường.
Việc này không chỉ liên quan đến hạnh phúc của con mà còn liên quan đến sự tồn vong của công ty nữa đấy, con biết không? - Ông phong ôn tồn nói.
Minh Trân có chút bất ngờ:
- Tại sao lại liên quan đến sự tồn vong của công ty? Chẳng phải công ty nhà mình đang kinh doanh rất tốt sao?
Bà Châu thở dài:
- Đó chỉ là bề nổi thôi con à.
Thật chất thì công ty chúng ta sắp không trụ vững nữa rồi, nếu bây giờ không có sự rót vốn của Phúc Lộc Thọ thì công ty chúng ta sẽ phá sản thật đó.
Nếu chúng ta trở thành người một nhà với Phúc Lộc Thọ thì con đường làm ăn sắp tới sẽ khả quan hơn.
- Chúng ta còn nhiều cách mà mẹ, đâu nhất thiết phải gả con cho chú ấy.
Làm như vậy chẳng khác nào ba mẹ bán con.
Con là con gái bảo bối của hai người mà, sao ba mẹ lại nỡ...
Ông Phong nắm tay con gái, nài nỉ:
- Hết cách rồi ba mới phải chấp nhận việc đó.
Hơn ai hết ba là người muốn con được hạnh phúc...!Ba đã rất đau lòng khi đưa ra quyết định này.
Con à, coi như ba xin con đi, con giúp công ty lần này đi, nha con!
Minh Trân nức nở:
- Nhưng...!Nhưng...!con đã yêu người khác mất rồi.
Con không muốn phải rời xa anh ấy...
Ông Phong và bà Châu vô cùng ngạc nhiên trước lời cô nói, bà Châu hỏi:
- Con...!Con đã có người yêu rồi sao?
Minh Trân gật đầu.
Ông Phong tiếp:
- Nó là người như thế nào? Gia cảnh ra sao? Hai đứa yêu nhau được bao lâu rồi?
Cô ngập ngừng, đáng nhẽ cô chưa định nói ra chuyện này nhưng tình thế cấp bách cô đành thú nhận:
- Đó là người mà ba mẹ cũng biết...
Ông Phong gằng giọng:
- Là ai?
Cô ấp úng:
- Là...!là...!Anh Nhật, tài xế của nhà mình...
- Cái gì??? - Ba mẹ cô đồng thanh.
Bà Châu như chết lặng.
Ông Phong ngồi xuống ghế, cố lấy lại bình tĩnh, giọng nghiêm nghị:
- Kêu nó vô đây!
Minh Trân gọi điện bảo Anh Nhật vào gặp ba mẹ.
Khi vừa thấy mặt anh, ông Phong liền bảo:
- Cậu Nhật, cậu nói cho tôi biết, có phải là cậu và con gái tôi đang yêu nhau đúng không?
Đến nước này Anh Nhật đành thú thật, anh gật đầu:
- Dạ.
- Bao lâu rồi? - Ông Phong tiếp.
- Dạ...!lâu rồi...
- Lâu là bao nhiêu?
- Dạ...!bốn năm.
- Bốn năm? Cô cậu giỡn mặt với tôi đó hả? - Ông Phong quát.
Anh Nhật hốt hoảng quỳ xuống:
- Dạ con xin lỗi ông chủ, con biết là mình không xứng với Minh Trân và cũng không nên yêu cô ấy nhưng con không thể làm được.
Là tại con đeo bám, cầu xin cô ấy yêu con, là tại con, xin ông chủ đừng trách Minh Trân...
Nghe Anh Nhật nói vậy, Minh Trân liền quỳ xuống bên cạnh anh, khóc lóc với ba:
- Không phải đâu ba...!Là con...!là con yêu anh ấy, con buộc anh ấy phải làm người yêu của con...
Cô chưa dứt lời thì ông Phong lại quát lên:
- Thôi đủ rồi.
Tôi không muốn nghe bất cứ lời nào từ cô cậu nữa.
Nói đoạn, ông móc ra một tập chi phiếu, ký một tờ rồi ném trước mặt Anh Nhật, bảo:
- Cậu bị sa thải ngày hôm nay, đó là tiền lương tháng này của cậu.
Ra khỏi nhà tôi ngay lập tức và đừng bao giờ bén mảng tới đây nữa.
Cũng đừng mơ gặp được con gái tôi một lần nào nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Mãi Mãi Chờ Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mãi Mãi Chờ Em, truyện Mãi Mãi Chờ Em , đọc truyện Mãi Mãi Chờ Em full , Mãi Mãi Chờ Em full , Mãi Mãi Chờ Em chương mới