Tối đó cô thay sang bộ thường phục cùng Vu Diệp lén ra khỏi cung.
Đường phố tấp nập, huyên náo khiến cô như chim trong lồ ng lâu ngày muốn bay đi khắp thiên hạ.
Kinh thành về đêm đúng là nhiều trò hay, nào là phun lửa, kể truyện, múa rối bóng,...
Cô đi đâu cũng ngó một chút.
Còn hơn con nít lên ba, cái gì cũng thấy mới lạ.
"Đi, ta dẫn muội tới một nơi." Vu Diệp nói rồi dẫn cô tới một tửu lầu
"Minh Bội Quán?" cô đọc tên biển hiệu một cách khó hiểu rồi đi vào trong cùng Vu Diệp
"Công tử, mời bên này.
A, Vu công tử, lâu lắm rồi mới thấy công tử tới.
Đây là..." một nữ nhân xinh đẹp, yêu kiều vội nói
"Đây là muội muội ta, Vu Tiểu Quế." Vu Diệp chặn đứng lời cô mà nói đồng thời khiến cô ngây ngốc
"Thì ra là Vu cô nương, hai vị, mời lên lầu." nữ nhân đó nói
Vu Diệp lập tức dẫn đường, kéo cô lên lầu ngồi.
Trên lầu có trăng thanh gió mát, lại được nhìn ra dòng sông thơ mộng.
Phong cảnh đúng thật là hữu tình.
"Nữ nhân lúc nãy, huynh quen biết sao? Mà sao huynh biết chỗ này vậy?" cô hỏi
"Chúng ta đến kinh thành không bao lâu thì ta lén ra ngoài, tìm mấy quán như vậy.
Ta biết sớm muộn muội cũng đòi ta đưa ra ngoài chơi, tìm trước đỡ mất thời gian."
"Diệp ca đúng là tuyệt nhất." cô cười nói
"Còn nữ nhân kia là chủ quán rượu này, tên Bội Sam." Vu Diệp vừa dứt câu, bóng một nam nhân liền đi lại gần rồi đứng ở bàn cô
"Diệp đệ, hôm nay lại có nhã hứng dẫn tiểu cô nương nào tới đây vậy?" nam nhân kia nói rồi ngồi xuống bên cạnh Vu Diệp
"Đừng ăn nói xằng bậy, đây là muội muội của ta, Tiểu Quế." Vu Diệp đáp
"Thì ra là tiểu muội muội của đệ, ta thất lễ.
Thất lễ rồi." nam nhân kia vội nói
"Không sao." cô cười đáp
"Đây là Quách công tử, Quách Nghĩa Thanh.
Tam công tử của Quách tướng quân." Vu Diệp giới thiệu
"Thảm nào." cô cảm thán
"Sao vậy tiểu muội muội?" Quách Nghĩa Thanh hỏi nhưng nụ cười dịu dàng vẫn luôn trên môi từ nãy tới giờ
"V....!ca ca của muội không bao giờ thích mấy công tử quan văn.
Nói chuyện thơ ca không có hợp." cô cười nói
"Cái này cũng dễ nhìn ra mà." Quách Nghĩa Thanh nói nhưng chỉ có cô và huynh ấy bật cười
"Rượu đến rồi đây.
Hồng Lộ tửu, Trúc diệp thanh và Lệ Chi tửu." Bội Sam vừa nói vừa bưng mấy vò rượu để trên bàn
"Ba người bọn ta làm sao uống hết ba vò rượu này." Vu Diệp nói
"Nay là ngày vui, ta mời, ha." Bội Sam nói rồi rót từng vò rượu cho mấy người bọn cô rồi ngồi xuống bên cạnh cô
"Vu cô nương..." Bội Sam nói nhưng cô nhanh chóng cắt ngang
"Gọi ta là Tiểu Quế được rồi."
"Tiểu Quế, lần đầu mới thấy cô đến đây.
Vu Diệp cũng giấu kĩ quá rồi." Bội Sam nói
"Không trách huynh ấy, cũng do h...!do phụ mẫu quá quản ta.
Mà cả quán rượu này do cô một tay mở ra sao?"
"Ta từ nhỏ rong ruổi khắp nơi.
Không am hiểu gì ngoài mấy loại rượu này.
Có chút vốn thì mở ra Minh Bội Quán.
Cũng may mắn, làm ăn phát đạt." Bội Sam đáp, trong lúc đó cô uống thử một ngụm rượu Lệ Chi, mùi rượu nhẹ mà thơm cũng có độ ngọt, chua phù hợp không bị đắng.
Giống với nước giải khát hơn.
"Thật nể phục cô.
Ta không biết nhiều về mấy thứ này, cô nói ta nghe đi." cô tò mò mà nói, ánh mắt của Bội Sam lập tức sáng lên
"Nếu để nói về rượu thì rất nhiều.
Như ba loại rượu này cũng đã là ba cung bậc khác nhau.
Như Hồng Lộ tửu, vốn là đặc sản của hai đất Mân Ðài, hương rất thơm, vị lại ngon.
Rượu này dùng gạo nếp trộn với gạo đang lên men, ủ kín, sau đó mới cất vào bình tàng trữ trong khoảng từ ba đến tám năm.
Rượu càng để lâu càng đậm đà nên người ta gọi là Bát Niên Hồng Lão tửu.
Còn Trúc diệp thanh là rượu nổi tiếng đất Sơn Tây, nấu bằng cao lương, tiểu mạch và đậu xanh cùng một số dược thảo.
Sau khi thành rượu lại đem ngâm thuốc bắc và lá tre.
Màu rượu xanh nhạt, mùi thơm.
Uống vào nhẹ nhàng không gắt."
"Ta đặc biệt thích rượu này." Quách Nghĩa Thanh nói
"Nhìn rượu người uống cũng có thể biết được người ra sao.
Còn Lệ Chi tửu thì nhẹ nhàng, nói là rượu nhưng không khác gì nước giải khát."
"Ai thì ta không biết nhưng riêng Bội Sam, bàn luận về rượu với cô ấy thì dành cả một ngày cũng không hết." Quách Nghĩa Thanh nói còn Vu Diệp từ nãy tới giờ chỉ im lặng lắng nghe mọi chuyện
"Bội Sam, hoa quế có thể ngâm rượu không?" cô hỏi
"Có chứ.
Có thể ngâm rượu trắng với hoa quế từ một đến năm năm.
Nhưng rượu không nhẹ đâu đó.
Hoa quế cũng có thể ngâm với long nhãn và rượu nếp, chỉ cần một đến hai tháng là có thể thưởng thức." Bội Sam nói
"Cô đúng là giỏi thật." cô nói một cách thán phục
"Ta cũng chỉ biết về rượu, mấy thứ khác ta đều không biết.
Mọi người cứ ngồi chơi ha.
Ta xuống lầu một chút." Bội Sam nói rồi liền nhanh chóng đứng dậy đi xuống lầu
"Muội tính làm rượu à?" Vu Diệp lúc này mới lên tiếng
"Lúc rảnh rỗi làm cho đỡ chán thôi." cô đáp
"Vu Diệp, đệ cũng nên cho tiểu muội muội ra ngoài chơi nhiều hơn.
Nếu đệ không đưa đi được thì để ta đưa đi." Quách Nghĩa Thanh tươi cười nói
"Huynh?" Vu Diệp hơi nhíu mày mà nói
"Ta thì làm sao? Chỉ cần tiểu muội muội muốn, ta chắc chắn đưa muội ấy đi chơi.
Không giống người ca ca như đệ." Quách Nghĩa Thanh vẫn tươi cười trêu chọc lại khiến cô chỉ biết ngồi đó cười thầm
"Tiểu Quế, chúng ta về thôi." Vu Diệp nói rồi liền đứng dậy không quên để lại mấy đồng bạc trên bàn
"Ấy, giận rồi.
Tiểu muội muội, có gì cứ nói ta, Thanh ca đưa muội đi." Quách Nghĩa Thanh vẫn cố nói với theo khi cô với Vu Diệp rời đi
"Mấy vị bằng hữu này của huynh đúng là tốt thật đó."
"Có sao? Sao ta không thấy!" Vu Diệp đáp khiến cô bật cười
"Mà sao huynh nghĩ ra cái tên Tiểu Quế vậy?"
"Thì muội lúc nào chả thích hoa quế.
Bạn đang đọc bộ truyện Mẫn Hoa Tâm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mẫn Hoa Tâm, truyện Mẫn Hoa Tâm , đọc truyện Mẫn Hoa Tâm full , Mẫn Hoa Tâm full , Mẫn Hoa Tâm chương mới