Vài ngày sau, cô vẫn không thể gạt được chuyện con tuấn mã kia ra khỏi đầu.
Phía Vu Diệp vẫn chưa có tin tức.
Nhưng chuyện thành hôn của Triệu Thanh Hạm đã sớm thành chủ đề bàn tán khắp hoàng cung.
Tại Đông Cung cũng không ngoại lệ.
Cô rảnh rỗi thì đi dạo trong ngự hoa viên, trùng hợp thấy Phan Nghệ Giai, Ngô Thư Nhiễm và Triệu Thanh Hạm đang ngồi trong đình nói chuyện với nhau.
Phan Nghệ Giai là Kiều Nga Quận Chúa đồng thời là cháu gái của hoàng hậu, đích nữ Phan gia.
Tính tình ôn nhu, dịu dàng.
Nét mặt kiều diễm, nhân hậu nên được hoàng thượng ban cho hai chữ Kiều Nga.
Năm nay cũng tròn mười lăm tuổi.
Cô nghe Triệu Thanh Hạm nói, chỉ một chút nữa thôi là Phan Nghệ Giai nhập cung nhưng vì hoàng hậu nhanh chóng xin phong cho Phan Nghệ Giai danh Quận Chúa nên mới thoát được một kiếp.
Ngô Thư Nhiễm, kim chi ngọc diệp của Ngô gia.
Tính tình hoạt bát, vui vẻ.
Gương mặt khả ái khiến người vừa gặp đã thấy đáng yêu, muốn chở che.
Mấy năm trước, Ngô Thư Nhiễm từng vào cung dự tiệc nên kết thân được với Triệu Thanh Hạm và Triệu Minh Triết.
"Sao muội lại đứng đây?" giọng nói từ đằng sau khiến cô giật bắn mình mà quay lại
"A Triết! Doạ chết ta mất."
"Hoàng tỷ đang ở đó sao?"
"Ừm.
Còn có Phan tiểu thư và Ngô tiểu thư."
"Nhiễm Nhiễm? Đi với ta." Triệu Minh Triết nói rồi kéo cô đi qua đình ngồi nói chuyện
Thấy cô và Triệu Minh Triết đi tới, Phan Nghệ Giai và Ngô Thư Nhiễm liền đứng dậy
"Tham kiến bát hoàng tử, thái tử phi."
"Ở đây không có người ngoài, không cần câu nệ." Triệu Minh Triết cười nói rồi ngồi xuống gần với vị trí nơi Ngô Thư Nhiễm ngồi
"Sao đây? Đệ không ở cung đọc sách mà lại chạy đến đây với đám nữ nhân bọn ta.
Sao hả? Bị mẫu hậu mắng rồi?" Triệu Thanh Hạm nói khiến mấy nữ nhân bọn cô đều bật cười khẽ
"Đệ...!đệ đâu có." Triệu Minh Triết ấp úng nói nhưng không thể phản bác lại
"May cho đệ.
Bọn ta đang tính xuất cung đi dạo.
Muốn đi cùng không?" Triệu Thanh Hạm nói thêm
"Công chúa, người còn phải hỏi huynh ấy sao chứ!" Ngô Thư Nhiễm hùa theo mà chọc ghẹo khiến hai tai của Triệu Minh Triết đỏ ửng lên
"Thái tử phi, người cũng đi cùng đi." Phan Nghệ Giai nhẹ nhàng nói nhưng cô chỉ ừm nhẹ một tiếng, không dám lộ rõ vẻ vui mừng
Cứ vậy, mấy người bọn cô xuất cung.
Triệu Minh Triết cưỡi ngựa đi bên cạnh còn đám nữ nhân bọn cô ngồi trong xe ngựa.
"Thư Nhiễm, nói thật đi, muội thấy Tiểu Triết ra sao hả?" Triệu Thanh Hạm hỏi dò
"Sao tự nhiên lại hỏi muội?"
"Ta là hoàng tỷ của nó, đương nhiên hiểu tính nó.
Hơn nữa ta chưa từng thấy ai có thể chọc ghẹo nó khiến nó đỏ ửng tai lên như vậy."
"Huynh ấy có sao?" Phan Nghệ Giai như không tin vào tai mình mà hỏi lại liền nhận được cái gật đầu chắc nịch từ Triệu Thanh Hạm.
Thấy vậy Phan Nghệ Giai hơi thở dài rồi nói "Muội hơi mệt, xin phép về phủ trước.
Hôm khác sẽ đi dạo cùng công chúa."
"Không sao chứ? Muội đó, vừa bị phong hàn xong đã vội vào cung với ta.
Được rồi, để bọn ta tiễn muội về phủ." Triệu Thanh Hạm nói
Xe ngựa rất nhanh cũng đỗ lại Phan phủ để Phan Nghệ Giai về tĩnh dưỡng.
"Ban đầu muội đã thấy sắc mặt tỷ ấy không tốt nhưng tỷ ấy vẫn cố chấp vào cung với người." Ngô Thư Nhiễm nói
"Phan gia ngoài Nghệ Giai thì không còn tỷ muội nào.
Từ nhỏ Nghệ Giai đã thường xuyên vào cung chơi với ta, lớn lên cùng Tiểu Triết.
Bọn ta không khác gì tỷ muội ruột trong nhà." Triệu Thanh Hạm đáp
"Chả bù cho muội, phụ mẫu của muội chỉ có mỗi muội.
Ở trong nhà chỉ có một mình nên cũng buồn chán.
May mà có người với Giai tỷ." Ngô Thư Nhiễm mới nói xong thì xe ngựa dừng lại
Ba nữ nhân bọn cô xuống khỏi xe ngựa, đi dạo trên đường phố.
Ngô Thư Nhiễm giống như tiểu bạch thỏ cần được chăm sóc, quan tâm.
Lúc nào cũng được Triệu Minh Triết và Triệu Thanh Hạm đi bên cạnh.
Ba người họ nói chuyện vui vẻ.
Cô cũng không quản mà đi dạo quanh từng sạp hàng.
Mua đủ mọi loại đồ ăn vặt.
Từ kẹo hồ lô, hạt dẻ nướng rồi xem mấy món trang sức.
Tuy không tinh xảo như ở trong cung nhưng cô lại thích chúng hơn.
Vẫn phô ra được vẻ đẹp nhưng giản dị, mộc mạc.
Quay đi quay lại đã không thấy Triệu Minh Triết và Ngô Thư Nhiễm đâu.
"Hai người họ đi đâu rồi?" cô ngó nghiêng xung quanh mà hỏi
"Tiểu Triết đưa Nhiễm Nhiễm về phủ rồi.
Muội thấy không, thằng nhóc này đúng là biết cơ hội."
"Về mặt này có ai qua được A Triết sao." cô khẽ cười mà nói, lúc này mới sực nhớ ra chuyện đại sự "Mà chuyện thành hôn của tỷ...?"
"Đã định ngày rồi.
Là tháng sau.
Mã gia ở trong kinh thành nên ta có thể thường xuyên nhập cung.
Đừng lo quá, ha."
"Ta đâu nghĩ chuyện đó.
Ta là nghĩ chuyện của tỷ kìa.
Ta sợ tỷ không hạnh phúc."
"....Vậy thì sao chứ.
Ở thời đại này, nữ nhi chỉ có thể tuân theo lời phụ mẫu.
Ta là công chúa Triệu Quốc, có thể gả cho một gia môn trong kinh thành đã là may mắn rồi."
"Tại sao lại là may mắn?"
"Công chúa, nghe thì cao quý nhưng cùng lắm chỉ là một vật trao đổi.
Bạn đang đọc bộ truyện Mẫn Hoa Tâm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mẫn Hoa Tâm, truyện Mẫn Hoa Tâm , đọc truyện Mẫn Hoa Tâm full , Mẫn Hoa Tâm full , Mẫn Hoa Tâm chương mới