Tại bệnh viện Yoshimira, trong căn phòng lạ lẫm mà cánh cửa cũ kỹ bên trên chỉ ghi vỏn vẹn ba từ "phòng thay đồ", một thiếu nữ tại trên sàn nhà thiếp đi, nàng mặc lấy trong sáng váy trắng nhưng dường như vì gặp sự cố mà khiến tà váy hơi vén lên để lộ mảng lớn trắng sáng làn da cùng tươi mát phong cảnh, đôi chân dài thon gọn thướt tha, hông rộng đầy đặn để lộ một cỗ no đủ ý tứ đồng thời bởi thiếu nữ còn đang nằm sấp lại càng đôn lên nàng mê ngươi bờ mông, eo gầy thon gọn mà dẻo dai, mỗi lần hơi chuyển người lúc lại toát ra từng cỗ mê hoặc dụ dỗ người ta phạm tội, bộ ngực nàng cân đối cùng vừa vặn, dù phải chống xuống mặt đất để nâng đỡ mình chủ nhân vẫn không khiến nó biến dạng quá nhiều, chất thịt co giãn mà chắc nịch vô cùng, nhưng trái với dụ hoặc mỹ miều thân thể, thiếu nữ khuôn mặt lúc ngủ lại tràn đầy vẻ ngây thờ cùng an tường, tựa như tinh linh trong cổ tích đi ra, nhưng kéo dài không lâu thiếu nữ nét mày phượng chợt run run, mi tâm nhăn lại, môi đỏ hơi mím, thần sắc khiến ai nhìn vào cũng phải xót xa.
Đột nhiên nàng thân thể hơi co lại run rẩy dường như gặp phải ác mộng, thiếu nữ mơ màng thì thào liên hồi:
- Cha...!mẹ...xin người...xin hai người đừng đi...cha...mẹ...
Nhưng cùng lúc, căn phòng vốn an tĩnh bỗng nhiên chấn động giữ dội, sàn nhà nứt vỡ, tường trắng đổ sụp, không gian chợt nghiêng như cả tòa nhà bị gãy đôi mà ngã xuống, trong khoảng khắc, trời đất đảo lộn, sàn nhà cùng trần nhà đổi vị trí cho nhau, cả tầng lâu tại không trung rơi tự do, nhưng dù vậy thiếu nữ vẫn chưa hề tỉnh lại, cho đến khi cả tòa bệnh viện sụp đổ, thiếu nữ cũng hoàn toàn tại trong đất đá dưới bị đè nát, chôn vùi sâu trong đống phế tích, nàng vẫn chưa từng tỉnh lại.
Xung quanh cũng dần nổi lên tiếng sụp đổ liên hồi, tiếng la hét thất thanh cùng tiếng sinh vật nào đó gầm thét vang vọng khắp trời.
...
Trong bóng tối tĩnh lặng, Akari đang say giấc nồng thì bỗng nhiên cảm thấy cả người bị lay động, một giọng nói đầy ấm áp và vô cùng quen thuộc gọi lấy tên nàng:
- Akari, Akari-chan, dậy đi nào con, chẳng phải hôm nay hai ta đã hứa đi chuẩn bị đồng phục mới rồi ư.
Lúc này Akari mới nhẹ hé mở hai mắt, một cái xa lạ nhưng cũng quen thuộc vô cùng cũ kỹ trần nhà hiện ra trong nàng tầm mắt, cùng với đó là một gương mặt cùng nàng có nhiều nét tương tự, khuôn mặt trái xoan với làn da trắng mịn, tóc đen dài xuông mượt, đôi môi cười mỉm treo lấy vẻ ấm áp hiền từ, hai mắt đen láy nhưng ngập tràn yêu thương, cừng chìu.
Nhìn lấy trước mắt nữ nhân khiến khóe mắt Akari chợt đỏ ửng, cảm xúc chợt hỗn loạn, nàng không biết tại sao mình lại như thế, chẳng phải chỉ là một buổi sáng bình thường mẹ đem nàng tỉnh dậy thôi ư, "tại sao...tại sao tim lại nhói đau đến thế".
Mà phụ nhân kia nhìn thấy mình con gái hai mắt đỏ hoe, thậm chí đã rưng rưng nước mắt, nàng chợt bối rối tưởng rằng do bản thân đem con gái tỉnh dậy sớm khiến cô bé cảm thấy ủy khuất, thế là liền vội vàng dỗ dành:
- Akari, con ngoan đừng khóc, là mama không tốt, là mama háo hức quá nên lỡ...lỡ làm con thức giấc, con ngoan nín khóc nào...
Nhưng những lời xoa dịu ấm áp mà hiền từ ấy đối với Akari lại như giọt nước tràn ly khiến nàng càng không thể nhẫn nhịn nữa mà gào khóc lao vào vòng tay của mẹ mãi nức nở, phụ nhân chợt khó hiểu trong giây lát nhưng nàng cũng dịu dàng ôm lấy con gái mình nhẹ nhàng xoa đầu vỗ về.
- Ngoan, ngoan nào, đã có mama đây rồi...
Mặc dù không biết tại sao bản thân buổi sáng hôm nay nàng lại khóc nhiều đến thế nhưng dưới sự dổ dành của mẹ, Akari sớm lấy lại bình tĩnh, nàng theo mẹ đi rửa mặt để sẵn sàng dùng bữa sáng.
Tại bàn ăn, Akari nhìn trên bàn mình dĩa cơm cà ri sơ sài quen thuộc, mặc dù mỗi tuần nàng đều được ăn thậm chí ăn đến phát ngán phải kêu gào nhiều lần nhưng chẳng hiểu tại sao giờ đây nó lại cuốn hút đến thế, Akari xúc nhẹ một thìa cơm đưa lên miệng, vẫn là quen thuộc vị mặn vừa phải ấy, vị ngọt từ đường giá rẻ nhà nàng thường dùng, hạt gạo chẳng mấy ngon lành cùng vài miếng thịt bỏ mỏng dính ít ỏi, một dĩa cơm tầm thường đến vậy nhưng tại trong miệng Akari lại thành trên đời ngon nhất mỹ vị dường như nàng đã khao khát được ăn lại món này vô số năm rồi, cố nhịn lại dòng nước mắt sắp trào ra, Akari xúc từng muỗng lớn ăn như hổ đói, mà bên cạnh phụ nhân thấy mình con gái lại ăn ngon miệng như thế trong lòng cũng vô cùng ấm áp, hai vợ chồng nàng không quá giàu có nên chưa bao giờ có thể nấu ra món gì đặc sắc cho mình con gái nên lúc trước nhìn nàng dần chán ăn khiến phụ nhân lo lắng vô cùng, nhưng chẳng biết tại sao hôm nay Akari lại thay đổi trở nên ăn ngoan như thế, nhưng dù là lý do gì nàng vẫn chưa bao giờ ngừng cưng chìu mình nữ nhi.
Nở nụ cười ấm áp, phụ nhân ngồi bên cạnh đưa tay xoa đầu Akari, dịu dàng nói:
- Akari-chan hôm nay ăn thật ngoan a, nhưng ăn chậm lại tí kẻo nghẹn nhé và cũng coi chừng bị no quá nha.
Bạn đang đọc bộ truyện Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới, truyện Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới , đọc truyện Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới full , Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới full , Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới chương mới