Bữa tiệc được tổ chức lúc 7 giờ tối tại khách sạn Thế Kỷ, La gia lần này làm tiệc lớn mời đến rất nhiều khách mời trong giới, từ gia đình quyền quý đến con nhà quân nhân thế gia phải nói người người đều chức cao vọng trọng.
Trong không khí linh đình Tần Nguyệt được La Thận Khâm lôi kéo giới thiệu khắp nơi, mặc cho vô số ánh mắt dòm ngó cùng soi mói quấn quanh cô vẫn một mực thờ ơ như một cái xác không hồn.
Cô vốn không muốn tới cái bữa tiệc giả dối này nhưng! Cô đang đợi một người!
"Ây ây Dịch Bắc cậu xem cà vạt tớ thắt thế đã đẹp chưa?"
Ở cửa vào Thẩm Thiên Thành chạy theo sau Phó Dịch Bắc líu ríu không ngừng hỏi đủ chuyện, từ tóc tai đến quần áo giờ ngay cả cà vạt cũng hỏi anh.
Phó Dịch Bắc đang bận nhìn vào trong đại sảnh nghe Thẩm Thiên Thành lải nhải mãi cũng phiền tới phát cáu, trực tiếp dơ tay đẩy cái bản mặt của anh ta ra.
"Cút đi cho tớ nhờ!".
ngôn tình sủng
"Ơ!"
Thẩm Thiên Thành bị đẩy một cái muốn té ngang, anh ngơ ngác nhìn Phó Dịch Bắc.
"Tự dưng cáu với tớ!"
Nhưng không đợi Thẩm Thiên Thành có thời gian truy hỏi Phó Dịch Bắc đã tìm được người anh muốn tìm rồi.
"Ê, cậu đi đâu vậy?"
Thẩm Thiên Thành gào một câu, Phó Dịch Bắc phất phất tay nói:
"Đi tìm em gái nhỏ.
"
Tần Nguyệt vừa chào hỏi xong vợ chồng một vị thượng tá nào đó, cô vừa ngẩng đầu đã thấy ngay thân ảnh cao lớn của thiếu niên kia.
Đột nhiên nhớ đến nụ hôn tối qua cô bất giác cảm thấy vô cùng xấu hổ và lúng túng, thế là cô xách váy lên nói với La Thận Khâm.
"Ba, con đi vệ sinh một lát.
"
Không đợi La Thận Khâm ừ hử cô đã vội chạy lấy người, trong đám đông nhộn nhịp Phó Dịch Bắc nhờ chiều cao nổi trội nên anh thấy rất rõ thân ảnh Tần Nguyệt luồng lách chạy nhanh còn hơn thỏ thì không khỏi phì cười.
Tần Nguyệt một mạch chạy đến một góc khuất tối ở cuối hành lang, cô vì hồi hộp mà nhịp tim đập loạn xạ cả lên, nhưng cô còn chưa kịp thở ra thì cả người đã bị một thân người cao lớn vây lấy.
"Em chạy cái gì?"
Giọng anh trầm thấp pha chút ý cười kề sát bên tai, Tần Nguyệt lập tức nổi hết cả da gà đưa tay muốn đẩy anh ra.
"Anh xê ra coi, áp sát như thế làm gì hả?"
Nhưng căn bản cô đẩy không được còn bị anh vòng tay ôm lấy eo kéo cô đến sát người mình hơn.
"Em xấu hổ.
"
Không phải là câu hỏi mà là một câu trần thuật, Tần Nguyệt thẹn quá hoá giận trừng mắt lườm anh.
"Xấu hổ cái gì chứ! Anh tránh ra, tôi muốn đi vệ sinh!"
"Ồ, vậy à!"
Trong ánh đèn mờ Phó Dịch Bắc thấy hai má cô đã hây hây đỏ, nhưng người nào đó vẫn cứ mạnh miệng khiến anh không khỏi bật cười.
Thế là anh bất thình lình ghé sát đến mặt cô một đường nhắm thẳng môi cô mà hôn, Tần Nguyệt thất kinh vội đưa tay che miệng anh lại, nào ngờ anh không biết xấu hổ còn dám hôn vào lòng bàn tay cô.
"Anh!"
Tần Nguyệt túng quấn đến muốn khóc, đêm qua bị anh hôn đã là điều ngoài sức tưởng tượng của cô rồi, giờ anh còn trắng trợn trêu đùa thế này cô thật sự không biết phải làm sao!
Phó Dịch Bắc trêu đủ rồi, thấy hai mắt cô long lanh ánh nước anh cũng không nỡ chọc cho cô khóc thật.
Anh đứng thẳng người dậy vươn tay vuốt mái tóc dài được uốn xoăn nhẹ của cô, anh nhìn cô trên dưới một lượt rất hài lòng mà gật gù.
"Coi nào, mặt trăng nhỏ đêm nay xinh chưa kìa! Nhưng nếu em không khóc thì sẽ xinh hơn đấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc, truyện Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc , đọc truyện Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc full , Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc full , Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc chương mới