Buổi sáng thứ tư, Dư Lãng nhận được điện thoại của bạn thân là Chu Đồng.
Chu Đồng là một giáo viên tiểu học, mỗi lần đến kỳ nghỉ đông và nghỉ hè đều đến nhà Dư Lãng để tránh né ánh mắt ở nhà. Sau mỗi kỳ nghỉ hè cậu luôn ở nhà, cứ như thế vượt quá mười ngày là mẹ cậu lại bắt đầu nói cậu. Mỗi lần như vậy, Chu Đồng sẽ chạy đến nhà Dư Lãng.
Dư Lãng đã quen với điều này.
Mà lúc xế chiều Chu Đồng cũng đã mang theo hành lý tới rồi.
"A, cuối cùng tôi cũng được yên tĩnh" Chu Đồng ngồi phịch xuống ghế sa lông.
“Nếu cậu chủ động làm việc nhà, bác gái chắc sẽ không cằn nhằn về cậu” Dư Lãng đưa cho Chu Đồng một lon bia lạnh.
Chu Đồng ngồi thẳng dậy, kéo nắp lon bia ra, nhấp một ngụm lớn: "Lần này không phải là do tôi lười biếng, lần này là mẹ tôi chê tôi không đi tìm bạn gái, ngày nào cũng nói với tôi rằng con trai nhà ai lấy vợ, sinh con. Hơn nữa, bà đã đề cập mấy lần với tôi về đứa con gái mới tốt nghiệp của bạn bà ấy. Nếu tôi không chạy đi, có lẽ sẽ bị kéo đi xem mắt."
Dư Lãng cười nói: "Ồ, nghe tới cũng không tệ lắm mà."
"Không tệ cái quỷ, tôi thật sự không muốn nói chuyện yêu đương kết hôn" Chu Đồng đặt bia lên trên khay trà, sau đó dựa lưng vào trong ghế sa lông: "Nói mới nhớ, bạn trai cậu đâu?"
Bạn đang đọc bộ truyện Mặt Trời Mọc tại truyen35.shop
"Đi làm rồi" Dư Lãng nói: "Hơn nữa anh ấy cũng không sống cùng tôi. Nhưng mà chúng tôi sống rất gần, anh ấy ở ngay tòa nhà bên cạnh."
"Không sống chung?" Chu Đồng nhíu mày lại nhìn anh: "Không sống chung mà lần trước hơn mười một giờ bọn tôi gọi cậu ra ngoài uống rượu, cậu nói phải ở cùng bạn trai? Cậu không phải là không muốn đi nên kiếm cớ à?"
Dư Lãng giải thích: "Cuối tuần anh ấy sẽ tới nhà tôi ngủ."
Chu Đồng lập tức bày ra vẻ mặt "Tôi hiểu": "Người trưởng thành buổi tối cuối tuần không có đi làm, rất phong phú rất vui vẻ đi?"
Dư Lãng trịnh trọng gật đầu: "Rất vui vẻ."
Chu Đồng cảm thấy phản ứng này của anh rất nhàn chán: "Cắt."
"Bạn trai tôi rất đẹp trai nha" Dư Lãng hào sảng nói: "Hơn nữa tính cách siêu siêu đáng yêu, nhưng mà rất dễ khiến người ta lo lắng."
Mặt Chu Đồng không hề cảm xúc: "Ừ."
“Tối nào chúng tôi cũng ra ngoài đi dạo” Dư Lãng nói tiếp: “anh ấy sẽ chủ động dắt tay tôi còn hôn tôi”.
Chu Đồng vẻ mặt lãnh đạm: "Ừ."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!