Cuối cùng Đường Cam vẫn là theo chân Dư Lãng rời giường.
Khi cả hai bước ra phòng khách thì tình cờ bắt gặp Vu Thừa và bạn trai đang hôn nhau. Nụ hôn khá kịch liệt, Dư Lãng đứng ở một bên có chút lúng túng.
Đường Cam bộ dáng cái gì cũng không nhìn thấy, cầm lấy bánh mì nướng trên bàn trà lên ăn. Hắn tiện tay đưa một miếng cho Dư Lãng, anh liền xua tay từ chối.
Hai người ở trên ghế sô pha rốt cục cũng tách ra. Vu Thừa ôm bạn trai mình nhìn Dư Lãng, nhưng miệng lại hỏi Đường Cam: "Người này là ai?"
Đường Cam suy nghĩ một chút: "Bạn vừa mới quen."
Vu Thừa lại hỏi: "Quen lúc nào? Tôi chưa từng gặp qua."
Đường Cam ngồi ở trên ghế sô pha lấy điện thoại di động ra định gọi đồ ăn ở ngoài, rồi thuận miệng trả lời: "Tối hôm qua gặp ở bờ sông."
Vu Thừa cau mày lại.
Dư Lãng nhìn vẻ mặt của hắn mới phản ứng lại, bên bờ sông có một quán bar. Việc này có vẻ là nói không rõ ràng, anh bất đắt dĩ nghĩ.
"Anh muốn ăn gì?" Đường Cam lấy chân đụng Dư Lãng vẫn còn đang đứng ngây ngốc một bên: "Tôi muốn gọi thức ăn ngoài."
Dư Lãng lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian, đã là một giờ rưỡi, có lẽ mọi người trong nhà anh đều đã rời đi. Anh nhìn những người này trong phòng khách, đặc biệt là Vu Thừa - người có chút địch ý với anh. Cảm thấy mình tốt hơn là vẫn nên về nhà.
Bạn đang đọc bộ truyện Mặt Trời Mọc tại truyen35.shop
"Tôi không ăn." Anh ngước đầu nhìn về phía Đường Cam: "Tôi đi về trước."
Đường Cam vô tình "Ồ" một tiếng, tiện tay cất điện thoại vào túi quần. Hắn đứng dậy, Dư Lãng đi phía sau theo hắn ra cửa. Anh cười với hai người trên sô pha: "Vậy tôi về trước, lần sau gặp lại."
Bạn trai Vu Thừa rất ân cần vẫy tay chào. Còn cậu ta thì không phản ứng gì.
Lúc Dư Lãng đang thay giày, Đường Cam dựa vào tủ giày, lạnh nhạt nói: "Tôi sẽ không tiễn, biết đường về nhà đi."
Dư Lãng muốn đơn độc cùng Đường Cam tán gẫu, nên nói nhỏ: "Anh tiễn tôi một lát đi, tôi chưa quen thuộc nhà của anh."
Đường Cam không nghĩ tới Dư Lãng muốn cùng mình nói cái gì, hắn cho rằng Dư Lãng thật sự rất ngốc. Hắn mở cửa ra, chỉ vào cửa thang máy nói: "Anh vào đây, ngồi ở lầu một, sau khi đi ra ngoài nhìn bên phải, là tòa nhà của anh."
Dư Lãng không ngờ Đường Cam lại không muốn tiễn hắn, có chút đau lòng nói: "Anh tiễn tôi một chút thì làm sao. Anh còn có thể thuận tiện ghé qua nhà của tôi xem."
Đường Cam càng không ngờ tới Dư Lãng muốn mình tiễn anh như vậy, vì thế hắn thỏa hiệp nói: "Tôi đói, nhà anh có gì ăn không?"
Dư Lãng lập tức lấy điện thoại di động ra: "Bây giờ tôi gọi thức ăn ngoài cho anh."
Khi hai người bước vào thang máy trong tòa nhà của Dư Lãng, Dư Lãng mới nhớ ra tại sao ngay từ đầu anh đã yêu cầu Đường Cam đưa tiễn.
"Đường Cam, tôi cảm thấy bạn cùng phòng của anh có chút kỳ quái." Dư Lãng nghiêm túc nói: "Cậu ta rất không thích tôi."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!