Hứa Diễn vừa lau tóc vừa đi vào phòng, thấy Hứa Thư Yểu xuất hiện trong phòng mình, anh vắt khăn lông trên tay lên vai một phen: "Mẹ tới làm gì?"
"Tâm sự với con." Hứa Thư Yểu ngồi trên ghế xoay người, nhìn về phía chàng thiếu niên anh tuấn đứng ở phía sau, trán anh chàng nhỏ nước, quanh người mờ ảo bốc lớp sương mù hơi mỏng.
Hứa Diễn đã thích còn ngại mà quay đầu đi, ồm ồm nói: "Con mới không muốn nói chuyện với mẹ đâu."
"Cũng được, vậy con đứng ở bên kia, nghe mẹ nói đi." Hứa Thư Yểu ấp ủ cảm xúc trước rồi mở miệng: "Mẹ biết, trước đó con xúc động như vậy là vì mẹ, mẹ cảm ơn trước."
"Nhưng mà, mẹ cũng thật sự là không cần con dùng phương thức như thế để hả giận giúp mẹ. Con coi đi, con xúc động cho đã xong, mẹ không chỉ không hả giận dược, còn nghênh đón đòn khiêu khích kiêu ngạo hơn của Hứa Mộng Dao, cần gì phải thế hả?"
Hứa Diễn ngồi phịch xuống giường: "Vậy không phải đêm nay mẹ cũng đã ứng chiến à?" Khí thế kia còn kiêu ngạo hơn mình nữa kìa!
"Đó là bởi vì mẹ phát hiện, có vài người con càng là nhường ả ta, ả liền càng được một tấc lại muốn tiến một thước." Hứa Thư Yểu mỉm cười, hai má lộ ra lúm đồng tiền nhàn nhạt: "Cho nên, chỉ có thể cho cô ta chút giáo huấn thôi."
"Giáo huấn cái rắm!" Hứa Diễn tức giận nói: "Vụ đánh cược này còn thắng được sao?" Sau khi biết được vị học bá Vương Tiêu kia lợi hại thế nào rồi, anh đã hoàn toàn tuyệt vọng với lần đánh đố này.
Hứa Thư Yểu đứng dậy, giơ tay phủ trên vai anh, hiếu kỳ hỏi: "Cho nên, con rốt cuộc là lấy đâu ra tự tin mà đánh cược với cô ta rằng mẹ sẽ thi được hạng nhất khối?"
Hứa Diễn đúng lý hợp tình nói: "Bởi vì trước kia mẹ đã từng nói với con, khi mẹ đi học là học bá!"
"Mẹ nói con liền tin à?"
"Mẹ là mẹ con mà, con có thể không tin sao?"
"Vậy thì, xin con cứ tiếp tục tin tưởng mẹ mình." Hứa Thư Yểu nhướng nhướng đuôi mày, nắm chặt bờ vai anh nói: "Mẹ đáp ứng với con, tuyệt đối sẽ không để con quỳ xuống trước mặt mọi người."
Hứa Diễn nhìn mẹ mình, ngây ngẩn cả người.
Cả người bà, phảng phất như đang sáng lên, sáng lóa lại bắt mắt.
Không hiểu sao trong lòng thấy nóng lên, hình như có một câu là lệ nóng doanh tròng đang lăn lộn trong mắt anh. Mẹ mình thời trẻ, bà tự tin kiêu ngạo đến vậy.
Cho nên bốn năm sau, rốt cuộc bà đã trải qua những gì mới có thể biến thành bộ dáng như về sau vậy?
Tuần đầu tiên của học kỳ hai khối 12 đã kết thúc, cuối tuần này bọn họ còn có thể nghỉ ngơi ở nhà hai ngày, tiếp theo đây sẽ biến thành hai tuần mới được nghỉ.
"Đm, nhiệm vụ học tập của cái niên đại này cũng quá nặng đi, hai tuần mới có thể nghỉ 2 ngày hả?" Làm một anh Gen Z tiêu chuẩn, Hứa Diễn cực kỳ, cực kỳ không thể hiểu được vụ này.
Diệp Minh dựa vào tường sau lưng, lười biếng xoay cây bút trong tay. Hạt châu trên ngón tay thon dài kia vẫn luôn xoay tròn 360 độ, mãi vẫn chưa thoát khỏi quỹ đạo.
Cậu ta nhướng mày: "Không phải vẫn luôn là vậy sao?"
Hứa Diễn sờ sờ cái mũi, ai thán một tiếng: "Cậu không hiểu được đau thương của tôi." Vốn dĩ, anh còn có một tuần là có thể giải phóng.
Diệp Minh: "......"
Thứ sáu tan học, các đại biểu môn lấy bài thi phải làm cuối tuần phát xuống. Toán học 2 tờ, ngữ văn 1 tờ, tiếng Anh 2 tờ, hóa học vật lý mỗi môn 1 tờ.
Hứa Thư Yểu cất kỹ bài thi các môn, bắt đầu dọn dẹp đồ đạc. Bạn cùng bàn học bá của cô vẫn cứ đang cắm đầu làm bài như cũ.
Tối về nhà, trên bàn cơm, Hứa Lập Thành nhìn về phía Hứa Thư Yểu nói: "Tối ngày mai là tiệc sinh nhật tiểu công tử nhà họ Diệp, đến lúc đó Yểu Yểu con đi với ba đi." Chủ yếu là ông muốn dẫn con gái đi nhận mặt làm quen với người.
Hứa Mộng Dao minh trào ám phúng: "Ba à, chị vừa mới trở về, ba dẫn chị tham dự tiệc tùng, sẽ không sợ chị ấy không hiểu quy củ làm ra việc chê cười sao?"
Tôn Văn Lệ đúng lúc ngẩng đầu, trên mặt mang theo tươi cười ôn nhu: "Không sao hết, lão Hứa, anh dẫn Mộng Dao theo cùng, đến lúc đó chị nó có chỗ nào không hiểu, Mộng Dao cũng có thể hỗ trợ."
Hứa Lập Thành cảm thấy đây là cái ý kiến hay, ông gật đầu: "Vậy hay đó, Yểu Yểu con nếu có chỗ nào không hiểu cũng có thể hỏi em con."
Hứa Thư Yểu nhìn thoáng qua ba ba ngốc bạch ngọt của mình, gật đầu: "Dạ."
Hứa Diễn đang vùi đầu ăn cơm đột nhiên mở miệng nói: "Con cũng muốn đi! Con cũng muốn đi thấy việc đời một phen!"
Hứa Lập Thành vui tươi hớn hở gật đầu: "Được."
Cơm chiều xong, Hứa Mộng Dao rầu rĩ không vui trở về phòng, Tôn Văn Lệ theo sau cô ta vào phòng. ????ha????h ????hấ???? ????ại ++ ???? ???? u M ???? ???? ???? ???? e ????.V???? ++
Hứa Mộng Dao giận lẫy với bà ta: "Con mới không muốn giúp con nhỏ đó, nó ầm ĩ ra việc chê cười mới là tốt nhất. Mẹ, sao mẹ cũng hướng lòng về phía cái con Hứa Thư Yểu kia? Mẹ là mẹ ruột con mà!"
Tôn Văn Lệ trấn an sờ sờ đầu con gái: "Mẹ không phải hướng về nó, Mộng Dao, càng là lúc này, con càng phải vững vàng. Ngày mai con biểu hiện cho tốt vào, để các bạn bè làm ăn của ba con với những phu nhân kia đều nhìn cho rõ, con gái ruột của Hứa Lập Thành, xa xa không bằng đứa con gái kế là con đây."
Nghe mẹ mình nói xong, Hứa Mộng Dao nháy mắt bị đánh thức, hiểu ngầm nói với bà ta: "Con hiểu rồi! Ngày mai con nhất định sẽ để Hứa Thư Yểu xấu mặt tới cùng trong buổi yến hội ngày mai!"
Biểu cảm Tôn Văn Lệ nặng nề, bà ta tốn mất 5 năm mới để Hứa Lập Thành nói Hứa Mộng Dao là con gái ông khi giới thiệu với người ngoài. Cho nên, bà ta quyết không thể để con gái mình, lại lần nữa trở thành đứa nhỏ không cha như đã từng nữa.
——
Bởi vì là đi dự tiệc nên Tôn Văn Lệ chủ động đề nghị dẫn Hứa Thư Yểu và Hứa Diễn đi chọn lựa lễ phục. Nếu nhìn về khía cạnh này thì Tôn Văn Lệ vẫn là một mẹ kế tương đối đủ tư cách.
Chờ thay lễ phục xong, lại qua bàn tay trang điểm tạo hình của stylist nữa, khi Hứa Thư Yểu đi ra khỏi phòng hóa trang ấy, Hứa Lập Thành với Hứa Diễn đang ngồi chờ ở chỗ nghỉ ngơi đều nhìn ngây người.
Bạn đang đọc bộ truyện Mẹ Tôi Mới Có 18 Tuổi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mẹ Tôi Mới Có 18 Tuổi, truyện Mẹ Tôi Mới Có 18 Tuổi , đọc truyện Mẹ Tôi Mới Có 18 Tuổi full , Mẹ Tôi Mới Có 18 Tuổi full , Mẹ Tôi Mới Có 18 Tuổi chương mới