Trong căn biệt thự sang trọng bậc nhất ở Bắc Thành, dáng người nhỏ nhắn của cô vợ trẻ ngồi trong phòng bếp, trước mặt là một bàn ăn thịnh soạn đã nguội lạnh từ bao giờ.
Hôm nay là kỉ niệm hai năm ngày cưới của cô và "người chồng hờ" của mình, cũng là ngày mà người con gái anh yêu trở về.
Vậy nên ngay khoảnh khắc này đây, lúc cô đang ngồi lặng lẽ rơi nước mắt thì cũng là lúc anh đang ở sân bay để chờ đón cô ấy trong sự mong chờ.
Khẽ nhoẻn miệng cười, cô đưa tay cầm chai rượu vang trước mặt, muốn một hơi mà uống cạn nó.
Vậy nhưng vừa đưa lên đến miệng, cô lại cảm thấy buồn nôn.
Đôi mắt xinh đẹp buồn rũ rượi, cô đưa tay đặt lên bụng mình mà xoa.
"Bé con à! Mẹ xin lỗi! Mẹ sai rồi."
Cô đang có thai, rượu lại không tốt cho em bé, vậy nên sinh linh bé nhỏ trong bụng cô mới phản ứng dữ dội đến vậy.
Cũng trách cô không tốt, suýt nữa thì đã hại bé con của cô rồi.
Khẽ thở một hơi dài, cô cầm đũa lên, mỗi món một đũa mà đưa vào miệng ăn.
Dù không nghĩ cho bản thân mình thì cô cũng nên nghĩ đến bé con của cô.
Cô có thể nhịn đói, nhưng bé con thì không.
Nói về cuộc hôn nhân của cô và anh, có lẽ chỉ có thể dùng hai chữ "ép buộc" để định nghĩa.
Hàn Thiếu Phong vốn không yêu cô, chỉ bởi vì bị chị gái cô tính kế nên mới cùng cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà thôi.
Từ lúc hai người kết hôn cho đến tận bây giờ, anh chỉ ngủ cùng cô đúng hai lần.
Một lần là bị chị gái cô bỏ thuốc, lần gần đây nhất là hơn hai tháng trước, anh uống say và nhầm cô với Hoắc Tử Yên.
Kết quả của sự nhầm lẫn đó chính là sự có mặt của sinh linh bé nhỏ này.
Ngước mắt lên nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ đêm.
Cúi đầu xuống nhìn mâm cơm thịnh soạn trên bàn đã nguội lạnh, trái tim cô cũng lạnh theo.
Nếu hỏi cô có trách Hoắc Tử Yên hay không thì câu trả lời có lẽ là không.
Bởi vì vị trí này là cô đã dành của cô ấy.
Ngày tháng làm vợ anh, cũng là cô vay mượn của cô ấy.
Giờ cô ấy đã về rồi, mọi thứ cũng nên trở về với quỹ đạo vốn có của nó.
Gác lại những suy nghĩ mông lung của mình, Thư Kỳ đứng dậy, với tay tắt đèn rồi đi ra phòng khách.
Cẩn thận khóa chặt cửa, cô lại tắt đèn đi, cả căn biệt thự rộng lớn chỉ còn lại chút ánh sáng le lói của ánh đèn ngủ màu vàng nhạt.
Từng bước chậm rãi đi lên tầng trên, cô bước vào căn phòng ngủ của anh và cô.
Nói là phòng của anh và cô, nhưng kì thực lại chỉ có mỗi mình cô ngủ.
Còn Hàn Thiếu Phong, anh sẽ ngủ ở thư phòng, thỉnh thoảng mới đi vào để lấy chút đồ dùng cá nhân của mình.
Bởi...!anh đã từng nói, ở gần cô khiến anh cảm thấy rất buồn nôn...
Khẽ phát ra một tiếng thở dài, cô mở cửa đi vào trong.
Chẳng buồn với tay bật đèn, cô cứ thế mà đi về phía chiếc giường rồi nằm xuống.
Đưa tay lấy chiếc tai nghe trong ngăn tủ, cô cắm tai nghe rồi bật lên bản nhạc buồn.
Giai điệu nhẹ nhàng cùng lời bài hát buồn dịu dàng đưa cô chìm vào giấc ngủ say.
Chỉ là hai hàng nước mắt cứ vô thức mà rơi xuống, chảy chạm vào tận trong trái tim cô.
[...]
Hàn Thiếu Phong đưa Hoắc Tử Yên về nhà, cùng cô ấy ăn xong bữa tối thì đã là hơn mười giờ đêm.
Bạn đang đọc bộ truyện Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp, truyện Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp , đọc truyện Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp full , Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp full , Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp chương mới