Chúng ta đã ly hôn rồi...
Mấy chữ đó giống như một mũi dao nhọn xoáy sâu vào tâm trí anh.
Bốn năm trước, cô ra đi chỉ để lại một tờ đơn ly hôn, khoảnh khắc đó anh đã tức giận mà xé nát nó rồi.
Đến cả tên anh còn không kí, vậy thì hai người sao có thể nói là đã ly hôn.
Gương mặt điển trai kéo ra một nụ cười.
Hàn Thiếu Phong nhìn cô rồi nhỏ giọng nói.
"Thật đáng tiếc phải thông báo với cô một điều...!Tờ đơn ly hôn đó tôi đã xé rồi."
"Gì...!Gì chứ?"
Thư Kỳ mở to mắt nhìn anh, cô không hề tin được vào những gì mà mình vừa nghe thấy.
Xé...!Anh nói là đã xé tờ đơn ly hôn rồi sao...!Vậy thì...!trên pháp luật, cô và anh vẫn là vợ chồng hợp pháp...
Nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp ấy, nụ cười của anh lại càng sâu thêm mấy phần.
Đưa tay ra bóp lấy chiếc cằm nhỏ, ép cô phải đối diện với ánh mắt của mình, anh giữ nguyên nụ cười trên môi rồi nói.
"Trên thực tế, chúng ta vẫn chưa ly hôn.
Cho nên...!cô...!vẫn là vợ hợp pháp của Hàn Thiếu Phong này thôi, cô nghe rõ chưa?"
"Không! Tôi không muốn, tôi không muốn làm vợ chồng gì với anh nữa cả.
Hàn Thiếu Phong..."
Thư Kỳ đưa tay hất tay anh ra, ánh mắt cô nhìn anh đầy hoảng loạn, chai Whisky trên tay cũng rơi xuống sàn mà vỡ tan tành.
Thư Kỳ xoay người muốn chạy đi thì cổ tay lại bị anh giữ chặt.
Cánh cửa phòng sau lưng cũng mạnh mẽ bị anh đóng lại.
Trong căn phòng này, Thư Kỳ cảm thấy bầu không khí vô cùng ngột ngạt, cô dường như sắp không thể thở được nữa rồi.
Đôi mắt xinh đẹp mang theo tia lửa giận nhìn chằm chằm vào anh, cô không mặn không nhạt mà hỏi.
"Chẳng phải anh yêu Hoắc Tử Yên hay sao? Tại sao lại không buông tha tôi đi?"
"Buông tha? Ha...!Cô hại Tử Yên bị hủy dung, hại con tôi chết trong tức tưởi mà còn muốn tôi buông tha cho cô sao?"
"Anh không có tư cách nhắc đến con của tôi."
Thư Kỳ hét lên, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống.
Đời này của cô, chuyện khiến cô hối hận nhất chính là không thể bảo vệ đứa con của mình.
Vậy nên đó chính là vết thương sâu nhất trong lòng cô.
Bất cứ ai cũng có thể nhắc đến con cô, nhưng duy nhất một mình Hàn Thiếu Phong anh là không thể.
Bởi lẽ anh không có tư cách để nhắc tới đứa con đáng thương đó của cô.
Nhìn thấy sự kích động bên trong đôi mắt ấy, anh lại bỗng thấy tim mình nhói lên.
Anh muốn tìm cô, muốn gặp cô đều là sự thật.
Suốt bốn năm qua, nhớ cô cũng là thật.
Vậy nhưng tại sao khi tìm được cô rồi, anh lại nói ra những lời tổn thương cô đến thế.
Một cảm giác nghẹn đắng dâng lên tận cổ, Hàn Thiếu Phong im lặng mãi cũng chẳng thể nói được nửa lời nào.
Bất tri bất giác, anh lại đưa tay kéo cô ôm vào lòng mình thật chặt.
Bao nhiêu sự nhung nhớ suốt bốn năm qua, có lẽ anh đã dành hết vào trong cái ôm này rồi.
"Nói đi! Bốn năm qua cô đã đi đâu?"
"Buông ra! Anh làm như vậy không cảm thấy có lỗi với Hoắc Tử Yên hay sao? "
Lời cô nói lại khiến tim anh lần nữa nhói lên.
Bạn đang đọc bộ truyện Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp, truyện Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp , đọc truyện Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp full , Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp full , Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp chương mới