Đáng sợ hơn là, còn bị người phụ nữ không trong sạch kia chất vấn!
Trời, đây là chuyện mà ngài Li không thể chịu. đựng được nhất!
“Đáng chết, lại đám bò lên giường của tôi, tôi thấy cô không muốn sống nữa rồi...”
Lâm Mặc Ca hoảng hốt lo sợ, lúc này mới ngây người ra.
Quay trong căn phòng.
, thu vào trong tầm mắt cách bày trí Nơi này, quả thực không phải là phòng của cô
Loại phong cách hào hoa lại xa xỉ này, chỉ có khả năng, là của người đàn ông trước mặt này
Nhưng mà, cô làm sao lại ở đây?
“Tôi... không phải tôi..”
Hoảng loạn lắc đầu, kí ức ùa về khoảnh khắc lúc nãy, cô nhớ rằng, lúc mở cửa nhà vệ sinh, mắt cô tối đen...
“Đúng, lúc tôi ở nhà vệ sinh thì bị ngất, sau khi tỉnh lại thì... ở chỗ này rồi...”
Nói rồi, ngọn lửa đã đập tắt trong mắt, lại một lần nữa bùng lên, “Quyền Giản Lil Nhất định là anh có mưu đồ bất chính với tôi, cho nên mới trói tôi vào đây đúng không! Khốn nạn!”
Đốt ngón tay của ngài Li chẩm chậm siết chặt, người phụ nữ đáng chết này, cứ luôn mồm mắng. anh là đồ khốn nạn, hay là nghiện rồi chứ gì?
Bị một người con gái đê hèn như thế này động vào, là anh thiệt thời có được không.
Trời mới biết trong lòng anh thấy đáng ghét, thấy buồn nôn đến thế nào.
Đôi mắt lạnh lùng, nhiệt độ trong phòng bỗng. nhiên giảm xuống, khiến cho cô không nhịn được mà bắt đầu run cầm cập.
Rõ ràng trong lòng sớm đã tức giận đùngđùng, trên mặt, lại không hể biểu hiện ra bất cứ cảm xúc nào cả.
Tu dưỡng gia giáo, không cho phép anh bất cứ lúc nào bị làm cho tức giận.
Càng không cho phép anh hoảng loạn sợ hãi.
Bất luận nơi nào chỗ nào, đều phải duy trì sự lạnh lùng cao độ, bình tĩnh đối mặt.
Đứng thẳng người dậy, đi xuống từ trên giường, cứ trần tr,uồng như thế đứng trước mặt cô ấy, lại trời sinh giống như vương giả vậy, khiến người ta sinh ra ý nghĩ không hề đàng hoàng tí nào.
Chỉ là khi thoáng thấy thân dưới của anh dâng trào đến thế, Lâm Mặc Ca vẫn là ngại ngùng đỏ mặt, cúi đầu lùi về phía sau.
Cho đến khi cơ thể co vào góc tường, không. còn đường lui nữa.
Đến cả chiếc áo khoác kia, cũng bị anh giảm ở dưới chân.
“Phụ nữ, loại thủ đoạn này, tôi biết rõ như lòng bàn tay”, lại nắm lấy phần hàm dưới của cô.
Cảm giác đau đớn khiến sắc mặt của cô trắng, bệch, nước mắt đã rưng rưng ở trong khóe mắt.
Lại cố kiểm chế, không để rơi xuống.
Cô không muốn, khóc ở trước mặt người đàn ông này, bởi vì, không muốn nhận thua.
*“Tầng trên cùng của khách sạn, là thuộc sở hữu tư nhân của tôi, không có người giúp cô mở cửa, cho đù là mọc cánh, cũng không thể vào.”
Rầm, trong đầu đột nhiên thấy đau, chuyện. xảy ra tối nay, giống như là cưỡi ngựa xem hoa vậy, băng qua trước mắt cô.
Tổng giám đốc Trương...
Là tổng giám đốc Trương!
Còn có, ly rượu kia....
Biểu cảm của cô, bị anh thu vào trong tầm mắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Mommy Bảo Bối Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mommy Bảo Bối Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực, truyện Mommy Bảo Bối Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực , đọc truyện Mommy Bảo Bối Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực full , Mommy Bảo Bối Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực full , Mommy Bảo Bối Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực chương mới