Rốt cuộc ngày nàng phải xuất giá cũng tới.
Từ sáng sớm, Đường Song Nguyệt bị đám mama, cung nữ kéo dậy thay đồ, trang điểm, vấn tóc, cài trâm.
Nàng thật muốn trưng ra bộ dạng lười biếng đến cùng cực nhưng nàng là công chúa suy cho cùng vẫn cần phải giữ hình tượng.
Phong Vân nhìn Đường Song Nguyệt mặc đồ xong, toàn thân như bị gói trong cuộn vải đỏ, có chút ái ngại hỏi nàng: "Tiểu thư, người có muốn ngồi xuống uống chút trà không?" Nàng vừa muốn uống vừa không dám uống.
Nàng chỉ sợ uống vào rồi muốn đi "giải quyết" lại không thể được thì lúc đó chỉ mong chết đi cho xong.
Đường Song Nguyệt ghé sát vào Phong Vân nói nhỏ: "Em lấy cho ta chút hoa quả với mấy loại bánh ăn lót dạ nhé.
Nếu không ta sợ mình chưa ra khỏi hoàng cung đã ngất đi vì đói và nóng rồi."
Phong Vân nhanh chóng rời khỏi, lúc sau nàng quay lại đưa cho chủ nhân mình một cái túi vải, nói: "Ta đi qua ngự thiện phòng thấy họ đang chuẩn bị đồ cho yến tiệc bèn lấy một chút.
Nếu họ mà biết người ăn mấy thứ đồ này hẳn là không được." Đường Song Nguyệt liền giơ ngón tay cái lên với Phong Vân, khen một câu làm tốt lắm.
Qua một tuần hương, Đường Song Nguyệt được đưa đến đại điện diện kiến hoàng thượng.
Ở đại điện không quá nhiều người, nàng đứng trước mặt Đông vương hành lễ.
Ông ta từ trên ngai vàng bước xuống, sau đó nâng nàng dậy, nói: "Hôm nay là ngày vui của con, trẫm rất cao hứng, chỉ tiếc rằng mẫu phi của con không thể tận mắt chứng kiến.
Gả con cho một người tốt cũng là nguyện vọng cả đời của mẫu phi con.
Miếng ngọc bội này trước lúc lâm chung nàng đã đưa cho trẫm, giờ trẫm giao lại cho con.
Trẫm hi vọng cả đời này của con bình an vui vẻ." Đường Song Nguyệt đưa tay ra nhận lấy.
Nó chỉ là một miếng bạch ngọc, một mặt khắc chữ Nguyệt, mặt còn lại là ấn kí của Đông quốc.
Nàng cũng không biết nên nói gì chỉ đành nói một tiếng tạ ơn đầy miễn cưỡng.
Từ Đông quốc đến Hạ quốc có hai con đường, một là đi qua sông lớn Tây An, hai là đi qua trấn Quan Đông.
Phần lớn mọi người đều chọn đi qua sông Tây An, dù mất khoảng hai ngày mới tới nhưng vẫn an toàn hơn qua trấn Quan Đông.
Quan Đông là một trấn nhỏ nằm giữa biên giới Đông quốc và Hạ quốc đi một ngày đường là tới.
Tuy nhiên ở đây thường xảy ra tranh chấp giữa hai nước chưa kể còn đám thổ phỉ Mạch Lâm hay đến cướp bóc.
Hạ quốc cũng muốn nhân cơ hội này hòa giải tranh chấp với Đông quốc.
Đường Song Nguyệt ngồi trên xe ngựa, không ngừng suy nghĩ.
Bạn đang đọc bộ truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Một Cốc Bia Một Bí Mật, truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật , đọc truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật full , Một Cốc Bia Một Bí Mật full , Một Cốc Bia Một Bí Mật chương mới