Bên ngoài cổng cung Hạ quốc.
Đường Song Nguyệt được Phong Vân và Tô Yến đỡ xuống xe.
Nàng đã băng mắt lại nên có chút không tiện.
Tô Yến muốn đi cùng nhưng Đường Song Nguyệt ngăn lại: "Ngươi đừng theo ta vào đó.
Ta cần ngươi ở bên ngoài hỗ trợ." Tô Yến cảm thấy có chút mất mát nhưng vẫn nghe lời, nhìn theo bóng Đường Song Nguyệt khuất sau cánh cổng lớn.
Đường Song Nguyệt bước đến trước cổng cung bị lính canh ngăn lại.
Một tên trong số chúng nói: "Ngươi là kẻ nào?"
Nàng lấy ra một cái túi nhỏ, đưa cho hắn, lạnh nhạt đáp lại: "Ta là trưởng công chúa Đông quốc.
Ngươi chỉ cần đưa vật này cho hoàng thượng.
Những thứ còn lại người hẳn tự biết sắp xếp."
"Chỉ dựa vào lời ngươi mà bọn ta sẽ tin? Tiếc rằng vị công chúa kia đã chết rồi nếu không ngươi thực sự sẽ lừa được bọn ta đấy." Hắn cợt nhả trả lời.
Đường Song Nguyệt cũng không muốn cãi nhau với hắn làm gì chỉ nói: "Nếu ngươi đã không tin, có thể xem vật trong túi kia."
Tên lính kia nửa tin nửa ngờ mở túi.
Bên trong chỉ có một cái ấn nhỏ.
Hoa văn trên cái ấn này, hắn không hiểu nhưng hắn nhìn thấy một chữ Đông.
Thái độ hắn có chút thay đổi, quay lại phân phó mấy tên lính còn lại canh gác cẩn thận, rồi nói nàng chờ ở đây.
Đại điện Hạ quốc.
Đám quan lại không dám nói gì, đành nhìn nhau bất lực.
Rõ ràng hôm nay là ngày vui mà bỗng nhiên xảy ra chuyện này, Hạ vương vì muốn giải quyết ổn thỏa chỉ có thể cùng bọn họ thương lượng kế sách.
Không khí im lặng đã bao trùm đại điện cả canh giờ cũng khó lòng phá bỏ.
Bỗng nhiên từ bên ngoài có tiếng nói: "Báo!"
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào tên lính kia, Tô công công nhìn hắn quát lớn: "Ngươi có chuyện gì?" Hắn kính cẩn dâng chiếc túi trong tay, thưa: "Bẩm hoàng thượng, bên ngoài cổng cung có một nữ tử tự nhận mình là trưởng công chúa Đông quốc.
Đây là vật mà nàng ta đưa để người xác nhận."
Không chỉ quan lại mà ngay cả Hạ vương cũng không tin vào tai mình.
Tô công công nhanh chóng xuống lấy vật kia dâng lên.
Hạ vương ngắm nghía một hồi, quả nhiên là ấn của Đông quốc trưởng công chúa, bên cạnh của nó còn khắc tên nàng nữa.
Hạ vương liền thập phần cao hứng phân phó Tô công công đi đón người.
Lúc sau, Đường Song Nguyệt được đưa tới đại điện diện kiến.
Hạ vương dù vui mừng nhưng để đảm bảo chắc chắn vẫn phải cầm bức họa của nàng lên so.
Bên cạnh, đám quan lại xì xầm to nhỏ, có người nói nàng mạng lớn có quý nhân phù trợ, kẻ khác lại nói nàng sống lại từ cõi chết không biết họa hay phúc.
Hạ vương nhìn trên dưới một lượt, hỏi nàng: "Trẫm nghe tin truyền về, công chúa đã chết cháy ở sông Tây An.
Bây giờ lại xuất hiện ở đây, công chúa sẽ cho ta một lời giải thích chứ?"
"Bẩm hoàng thượng, thuyền quả thực đã bị người ta phục kích.
Tỳ nữ của ta vì muốn cứu ta mà chấp nhận giả dạng, cuối cùng phải bỏ mạng.
Sau đó ta may mắn được một lão nông cứu, rồi bất chấp để tới đây." Đường Song Nguyệt giả bộ khổ sở kể lại.
Hạ vương trầm ngâm đôi chút, hạ lệnh: "Hôm nay là hỷ sự của Hạ quốc, những chuyện khác tạm gác qua một bên.
Đưa trưởng công chúa tới Hòa An cung, sau đó tiếp tục cử hành đại lễ."
Hòa An cung là nơi ở của Lục hoàng tử trước khi được phân phủ đệ riêng.
Đường Song Nguyệt cùng Phong Vân ở đó nghỉ ngơi một chút rồi sẽ đổi xiêm y, khi đến giờ lành sẽ được rước tới An Vương phủ.
Tại An Vương phủ.
Sáng nay, khi nghe tin công chúa Đông quốc gặp nạn, mặc dù ngoài mặt Hạ Tử Phong tỏ vẻ không vui nhưng thật ra trong lòng hắn đang cười to lắm.
Tuy nhiên vui vẻ chẳng được mấy canh giờ, hắn lại nghe tin vị công chúa kia đại nạn không chết, hiện đang ở trong cung.
Hạ Tử Phong tức đến dậm chân xuống đất, Hàn Kỳ ở bên cạnh khuyên hắn: "Hoàng tử của tôi ơi, vương gia của tôi ơi, ngài đừng nháo nữa.
Ngài mau đi thay hỷ phục đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Một Cốc Bia Một Bí Mật, truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật , đọc truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật full , Một Cốc Bia Một Bí Mật full , Một Cốc Bia Một Bí Mật chương mới