"Phong Vũ sao?" Đường Song Nguyệt cất tiếng hỏi nhưng thứ nhận được lại là một khoảng không im lặng.
Phong Vân ngồi bên cạnh, khuôn mặt trắng bệch, đôi tay không ngừng run rẩy, bắt đầu tiến về phía trước.
Đường Song Nguyệt trong lòng thấp thỏm, trộm kéo băng mắt lên.
Đằng xa kia, thân hình cao lớn của Phong Vũ đang nằm đấy, máu bắt đầu thấm đỏ cả một vùng.
Nàng không tin vào mắt minh, nàng phải nhanh lên, phải cứu lấy Phong Vũ.
Đường Song Nguyệt lấy lại lý trí, nhắc nhở Tô Yến đang chết lặng ở phía đối diện: "Tô Yến.
Tô Yến.
Tô Yến! Mau, mau lên.
Nhanh chóng đi mời đại phu tới vương phủ." Tô Yến nhận ra chủ tử đang phân phó, vội vàng gật đầu rồi nhanh chóng thực hiện.
Phong Vân trong cơn hoảng loạn ngoại trừ khóc, nàng cũng chỉ biết ôm lấy ca ca của mình.
Rồi một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai nàng, Đường Song Nguyệt ở bên cạnh không ngừng an ủi.
Phong Vân chợt nghĩ ra Đúng rồi, tiểu thư nhất định sẽ cứu ca ca mà, nàng nâng khuôn mặt đẫm lệ như đang cầu xin nhìn về phía Đường Song Nguyệt.
Đường Song Nguyệt lấy lọ thuốc cầm máu nhỏ luôn mang theo bên người rắc một chút vào vết thương nhưng thấy tình hình sắp không ổn, vội nói lớn: "Ai đó hãy giúp ta tìm một đại phu cùng một chiếc xe ngựa được không?" Đám người kia giương mắt nhìn, sau đó càng lùi về phía sau.
Xe ngựa của nàng quá xa nơi này, cả nàng và Phong Vân cũng không thể khiêng một người đàn ông cao lớn và bị trọng thương như Phong Vũ qua đó.
Tưởng chừng như bất lực, nàng nghe thấy một giọng nói quen thuộc ở phía sau.
"Hàn Kỳ, mau giúp ta đỡ người này lên nào" giọng nói đó không phải của ai khác mà chính là của Hạ Tử Phong.
Đường Song Nguyệt chợt ngây ra Tại sao hắn lại đến đây, giờ này hắn không phải nên ở thư phòng sao?nàng đã nghĩ như vậy kể từ khi nghe thấy tiếng hắn.
Sau khi để Hàn Kỳ cõng Phong Vũ đi trước, Phong Vân cũng đã theo sát hai người họ, chỉ còn Đường Song Nguyệt và Hạ Tử Phong vẫn còn đứng đó.
Hạ Tử Phong nắm lấy tay nàng nói: "Tiểu Nguyệt, chúng ta cũng đi thôi." Lúc này, đám người xung quanh cũng xì xầm bàn tán, Đường Song Nguyệt như tỉnh lại, sau đó theo hắn bước về phía xe ngựa.
Trong xe, không khí im lặng bao trùm tất cả.
Đi được nửa đường, Phong Vũ mơ hồ tỉnh lại không ngừng ho khan, rồi hắn ho ra một ngụm máu đen.
Phong Vân sợ hãi, không ngừng vuốt lưng Phong Vũ.
Đường Song Nguyệt gấp muốn chết rồi, nàng thúc giục Hàn Kỳ: "Hàn Kỳ ngươi có thể nhanh hơn chút nữa được không?" Hàn Kỳ bắt đầu thúc ngựa nhanh hơn.
Hạ Tử Phong ngồi bên cạnh lần đầu hắn thấy Đường Song Nguyệt vì một nam nhân mà gấp gáp như thế.
Cũng là lần đầu hắn thấy trong lòng có chút khó chịu, nhưng hắn không nói cũng không hỏi gì.
Hạ Tử Phong vỗ vai nàng an ủi: "Hắn sẽ không sao đâu."
Đường Song Nguyệt nghe những lời Hạ Tử Phong nói, trong lòng cảm thấy an tâm hơn phần nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Một Cốc Bia Một Bí Mật, truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật , đọc truyện Một Cốc Bia Một Bí Mật full , Một Cốc Bia Một Bí Mật full , Một Cốc Bia Một Bí Mật chương mới