Tuấn Vỹ đã không còn nhớ rõ lúc đó mình đã trả lời Taishi như thế nào.Anh chỉ biết chuyện lần này anh cũng có một phần trách nhiệm, nếu không phải tại anh, thì có lẽ Hạ Dương ở hiện tại vẫn còn là một cô bé vui vẻ và hoạt bát.
Tuấn Vỹ vừa đến nhà của Hạ Dương đã gặp ngay ba của cô.
Tuấn Vỹ liền lễ phép gật đầu.
"Chú ba."
Ba của Hạ Dương vừa thấy Tuấn Vỹ đến thì vui vẻ, xong ông cũng lo lắng nói "Con đến rồi sao, mau vào trong xem con bé Hạ Dương đi kìa."
Tuấn Vỹ nhíu mày "Hạ Dương vẫn ổn chứ chú?"
Ba Hạ Dương lắc đầu "Chú ba cũng không biết, từ lúc nó trở về đã thành ra như vậy, ăn uống thì ít, cũng không nói chuyện cười đùa với ai.
Này, con với nó đi sang Nhật rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
Tuấn Vỹ không trả lời mà chỉ cười nói "Để con vào xem em ấy?"
Tuấn Vỹ vào nhà, anh đi đến phòng của Hạ Dương gõ cửa, nhưng vài phút sau Hạ Dương mới chậm rãi mở cửa cho anh.
Mới có mấy ngày mà Hạ Dương đã gầy đi rất nhiều, khuôn mặt cô còn không có sức sống.
Tuấn Vỹ vừa nhìn thấy đã vô cùng đau lòng.
Anh xoa đầu Hạ Dương an ủi, đáp lại anh cũng chỉ là một nụ cười khổ của cô.
Tuấn Vỹ đi vào phòng sau đó đóng cửa lại, Hạ Dương cũng mặc kệ anh, cô im lặng đi lại giường của mình tiếp tục nằm.
"Anh đã biết mọi chuyện rồi." Giọng nói của Tuấn Vỹ vô cùng tự trách.
Hạ Dương nghe xong liền mở mắt ra, cô nhìn anh như thể muốn hỏi vì sao anh biết.
Tuấn Vỹ tháo mắt kính của mình xuống, anh vừa xoa xoa mi tâm vừa nói "Tối qua Taishi đã gọi cho anh."
Nghe đến tên Taishi, Hạ Dương liền ngồi dậy, khóe mắt cô ươn ướt.
Tuấn Vỹ nắm lấy tay của Hạ Dương, anh đau lòng nói "Cậu ta muốn chịu trách nhiệm với em."
Nước mắt Hạ Dương rơi xuống, cô khe khẽ lắc đầu "Em không cần đâu, em không muốn phá hoại hạnh phúc của anh ấy."
"Hôn lễ của cậu ấy đã bị hủy rồi."
Hạ Dương sửng sốt "Đã hủy rồi sao, là ai hủy?"
Tuấn Vỹ gật đầu "Ừ, hình như là bạn gái cậu ta hủy, có lẽ do nhìn thấy bài báo về em và cậu ta."
Hạ Dương lắc đầu "Chắc không phải đâu, chỉ là một tấm ảnh thôi mà, chẳng lẽ cô ấy không nghe Taishi giải thích."
Nếu nói như vậy, tối hôm đó Taishi say là vì bị hủy hôn sao?
Hạ Dương không biết mình nên vui hay nên buồn.
Taishi đã hủy hôn rồi, như vậy cô vẫn còn có cơ hội đúng không? Nhưng mà tối hôm đó...anh lại xem cô như Hiroko mà đối đãi.
Như vậy cô đối với anh, có thể có được một vị trí nào không?
Tuấn Vỹ thở dài, anh nói tiếp "Anh cũng không biết.
Chuyện quan trọng trước mắt bây giờ chính là em định nói với chú thím như thế nào?"
Hạ Dương cười khổ "Có gì mà đáng nói chứ? Chẳng lẽ nói với họ, con gái của họ đã đánh mất trinh tiết rồi sao?"
Tuấn Vỹ nắm lấy hai vai của Hạ Dương "Vậy còn em thì sao? Taishi nói hôm đó cậu ta rất say, giữa hai người hoàn toàn không có sử dụng biện pháp an toàn."
Ý tứ của Tuấn Vỹ Hạ Dương không phải không hiểu.
Cô cũng rất sợ, cô sợ bản thân cô sẽ mang thai, càng sợ hơn nếu đứa trẻ sinh ra mà không có cha.
Rồi cô sẽ phải đối mặt với ba mẹ và cả dòng họ mình như thế nào đây?
Tuấn Vỹ đưa tay lau nước mắt cho Hạ Dương "Em và cậu ta kết hôn đi."
Hạ Dương không tin vào tai mình, cô ngẩng đầu lên nhìn Tuấn Vỹ.
Nét mặt anh rõ ràng rất sầu não, bởi vì không đeo kính, đôi mắt còn lộ rõ vẻ đau lòng hơn.
Tuấn Vỹ nói với Hạ Dương "Mọi chuyện dù sao cũng đã xảy ra rồi.
Anh không thể để em xảy ra thêm chuyện gì nữa, dù sao thì em cũng rất thích cậu ta mà, gả cho cậu ta cũng vừa hay hoàn thành được tâm nguyện của em."
Hạ Dương cắn môi nói " Nhưng còn ba mẹ em, họ có thể chấp nhận được chuyện này sao?"
"Để anh nói chuyện với họ."
Hạ Dương và Tuấn Vỹ vừa xuống đến phòng khách đã nhìn thấy ba của Hạ Dương đang xem ti vi, mẹ của cô thì đang gọt trái cây.
Nhìn thấy hai người, mẹ Hạ Dương liền gọi.
"Hai đứa mau lại đây ăn trái cây đi."
Hạ Dương và Tuấn Vỹ nhìn nhau một cái sau đó mới tiến đến ngồi trước mặt hai vị phụ huynh kia.
Ba của Hạ Dương là người rất tinh ý, ông vừa nhìn đã biết hai người phía trước có chuyện.
Ông cầm ly trà trên bàn đưa lên môi nhấp nhẹ một ngụm "Có chuyện gì thì hai đứa mau nói đi."
Hạ Dương nhìn qua Tuấn Vỹ, thấy ánh nhìn khích lệ của anh, cô nuốt nước bọt chậm rãi lên tiếng "Ba mẹ, con muốn lấy chồng."
Ba của Hạ Dương vừa mới uống trà, ông còn chưa kịp nuốt thì đã bị câu nói của cô làm cho sặc.
Bạn đang đọc bộ truyện Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp, truyện Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp , đọc truyện Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp full , Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp full , Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp chương mới