Taishi và Hạ Dương đều kinh ngạc bởi sự xuất hiện của Hiroko.
Hai người hoàn toàn không nghĩ đến sẽ gặp Hiroko trong hoàn cảnh như thế này.
Hiroko cũng rất kinh ngạc, cô không ngờ mình sẽ gặp Taishi ở đây, lúc nãy nhìn thấy anh đang chọn đồ cho một cô gái, cô còn tưởng mình nhìn nhầm.
Dù vậy cô vẫn che giấu đi cảm xúc của mình, vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng như thường ngày mà bước đến.
"Sao anh lại ở đây? Anh đi Qatar về rồi sao?"
Taishi nhìn thoáng qua Hạ Dương một cái rồi gật đầu "Ừ, anh vừa về hôm qua.
Mà sao em lại ở đây?"
Hiroko nhận ra biểu cảm của Taishi, cô dịu dàng nói "Đoàn phim của em có cảnh quay ở gần đây, em vẫn chưa đến giờ quay, rảnh rỗi nên đi dạo một chút."
Taishi gật đầu, anh hiện tại cũng cảm thấy khó xử, nhìn qua Hạ Dương thì lại thấy cô đang cúi đầu.
Bộ dạng thiếu tự tin của Hạ Dương không hiểu sao làm cho anh thấy khó chịu, anh nhớ cô từng là một cô gái rất kiêu ngạo, ngoài anh ra cũng chưa từng thấy cô cúi đầu với ai.
Sao bây giờ lại cúi đầu còn thấp hơn mọi khi nữa vậy?
Trong lòng Hạ Dương hiện tại như có một hòn đá chắn lại, cảm giác vừa khó chịu vừa thấy có lỗi.
Dù biết mọi chuyện không hẳn là lỗi của cô, nhưng cô lại là người góp phần rất lớn, nếu như cô không xuất hiện, không đến bên cạnh Taishi, có lẽ hiện tại hai người họ cũng sẽ không trở nên như thế này.
Từ nãy giờ Hiroko vẫn luôn quan sát Hạ Dương, biểu cảm khép nép của Hạ Dương cũng bị cô thu vào mắt.
Hiroko cười cười hỏi "Cô bé này là ai vậy? Sao em nhìn lại thấy hơi quen mắt."
Hạ Dương run lên, cô định tìm một lý do nào đó, hoặc nói cô là em gái hay người thân gì đó của Taishi cũng tốt.
Nhưng cô chưa kịp lên tiếng Taishi đã ôm lấy vai, kéo cô lại gần nói "Đây là vợ anh."
Mày Hiroko thoáng nhíu lại, lần này cô dùng một ánh mắt rõ ràng hơn để đánh giá Hạ Dương.
Hạ Dương sững sờ nhìn Taishi, cô không nghĩ đến anh sẽ nói lộ liễu ra như vậy, hai người dù sao cũng chỉ kết hôn trên danh nghĩa, anh cần gì phải nói thẳng ra với người anh yêu trước đây cơ chứ.
Hiroko cười như không cười "Vợ của anh sao?"
Taishi không quan tâm đến biểu cảm của Hiroko, anh nắm tay Hạ Dương nói "Em cứ từ từ xem nha, bọn anh đi trước."
Hiroko không cam tâm, cô tiến đến kéo lấy tay Taishi "Chúng ta nói chuyện riêng một chút đi."
Taishi vội vàng gạt tay cô, anh lắc đầu nói "Hiện tại anh còn có việc, anh đi trước." Nói xong anh cũng không để ý đến Hiroko nữa mà kéo Hạ Dương rời đi.
Thật ra Taishi sợ nếu ở lại thêm bản thân anh sẽ thêm khó xử, tận sâu trong lòng anh vẫn chưa quên được Hiroko, anh biết cô có lỗi với anh, nhưng tình cảm ngần ấy năm đâu thể nói quên là quên.
Có thể anh vẫn sẽ đặt Hiroko ở nơi đáy lòng, nhưng hiện tại Hạ Dương là vợ của anh, anh ít nhiều gì cũng không thể khiến cô chịu ủy khuất.
Anh biết rõ tính của Hiroko, anh cũng sợ cô ấy sẽ tìm đến Hạ Dương gây khó dễ, vì vậy mới tận lực né tránh, chỉ cần không để hai người tiếp xúc với nhau là được.
Từ nãy giờ Hạ Dương vẫn im lặng, cô kiềm nén trái tim đang âm ỉ đau của mình, cô biết Taishi khó xử nên mới kéo cô rời đi, anh còn yêu Hiroko nên cũng không muốn làm cô ấy đau khổ.
Hạ Dương kinh ngạc vì Taishi giới thiệu cô là vợ anh, nhưng đó không thể hiện được là anh có tình cảm với cô, cảm giác như là anh đang trốn tránh thì đúng hơn.
Taishi nhìn Hạ Dương, anh thở dài nói "Em đừng suy nghĩ nhiều, tôi và cô ấy dù sao cũng đã là quá khứ rồi."
Hạ Dương ngẩng đầu nhìn Taishi, cô nhỏ giọng nói "Thật ra anh có thể mặc kệ em, em hiểu hoàn cảnh của chúng ta.
Anh và cô ấy còn có thể mà..."
Taishi nhíu mày "Em đang nói cái gì vậy? Em là vợ tôi, sao tôi có thể đứng im nhìn em khó chịu."
"Nhưng..."
Hạ Dương định nói tiếp nhưng đã bị Taishi ngắt lời "Đừng nói nữa, tôi đưa em sang bên kia ăn trưa nhé."
Hạ Dương nuốt lời định nói vào trong, cô gật gật đầu.
Tầng trên của trung tâm thương mại có mấy nhà hàng, tuy không lớn nhưng hiện tại là buổi trưa nên có chút đông.
Taishi hỏi Hạ Dương muốn ăn gì, nhưng tâm trạng cô không tốt, cũng không muốn ăn gì nên nói anh tùy ý chọn.
Taishi nhìn nhìn sau đó dẫn cô đi đến một cửa hàng thịt nướng phong cách Hàn Quốc, anh còn cố tình chọn một vị trí phía trong cho thoải mái, đỡ phải bị ồn ào.
Nhìn thấy Hạ Dương vẫn không thoải mái, Taishi đưa thực đơn cho cô, sau đó ân cần hỏi "Em muốn ăn món gì?"
Hạ Dương định nói anh cứ chọn món anh thích, nhưng bắt gặp khuôn mặt ân cần và ánh mắt mong chờ của anh, cô chỉ có thể miễn cưỡng nở nụ cười nhận lấy thực đơn.
Bạn đang đọc bộ truyện Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp, truyện Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp , đọc truyện Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp full , Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp full , Mùa Hè Năm Ấy Thật Đẹp chương mới