Bọt nước văng lên chân bọn họ, nhân ngư Thanh Trường Dạ từng thấy trên màn hình của A nhìn bọn họ bằng đôi mắt đỏ tươi sáng long lanh.
Nó nhìn trông cực kì cảnh giác, lúc đối mặt với con người đã bắt nó, nhân ngư như động vật nhỏ yếu đuối, trong bể nước rộng bằng hai phần ba không gian của tầng hầm để nhân ngư nghỉ ngơi, nó bắt đầu lùi về phía sau.
Thanh Trường Dạ tiến lên một bước: "Chào em?"
Hắn đứng đó không nhúc nhích, Alan đằng sau cũng giữ im lặng.
Nửa phút sau, như đã xác nhận bọn họ không có ác ý, nhân ngư đã lủi vào trong nước chậm rãi bơi tới mép bể nước khổng lồ.
Alan thấy vậy mở miệng nói:
"Nó biết mình cần phải đưa chúng ta tới tinh hệ Nhân ngư, bình thường có con người tới nhìn nó, hỏi nó đường đi, nó đều không từ chối."
Tay phải Thanh Trường Dạ đưa về phía nhân ngư, đối phương có chút cảnh giác ngước mắt nhìn mặt hắn, thanh niên cười nhạt nhìn nhân ngư.
"Ngay từ đầu đã nghe lời như thế à?"
"Không phải," Alan phủ nhận: "Nó từng ăn đắng rồi."
Quả thực vậy, trên cánh tay cẩn thận từng li từng tí đưa về phía hắn của nhân ngư có mấy vết xanh tím nhàn nhạt, có thể tưởng tượng ra nó đã từng bị thương.
Da thịt nhân ngư mềm mại trắng trẻo như ngọc trai, y như lời đồn, đây là loại sinh vật đẹp đến nỗi khiến người ta quên mất thời gian, đôi tai nhọn như tinh linh trong truyện huyền huyễn, thân trên trần trụi mảnh mai đẹp như tác phẩm điêu khắc, có thể dễ dàng đánh thức dục vọng sâu trong lòng người.
Càng khó tin hơn nữa là, hắn thấy lượng thời gian kinh khủng trên người nhân ngư này, gần như đạt 100 triệu năm.
Điều này tạo nên một nghịch lý với sự thật trước mắt.
Nếu như sinh vật sở hữu 100 triệu năm dễ dàng bị loài người bắt giữ như vậy, nhốt trong bể nước không đủ sức để trói gà, thì chỉ có thể nói tinh hệ Nhân ngư cực kì yên bình, chúng nó không ăn thịt đồng loại, thậm chí cũng không có thiên địch.
Hoặc là nhân ngư này cố tình khiến loài người bắt mình, cố tình không đánh trả khi loài người làm nó bị thương.
Mặc dù không biết mục đích nó làm thế là gì, nhưng nếu sự thật là vậy, vị trí thợ săn và con mồi sẽ hoàn toàn bị đảo ngược.
"Alan," Thanh Trường Dạ mở miệng: "Các anh có biết trên người nó có bao nhiêu thời gian không?"
"Cũng không nhiều," Hạm trưởng cao lớn bước tới: "Khi bắt được nó, bọn tôi đã tìm một chuyên gia địa phương giám định, hắn nói tuổi thọ của nó chỉ có tối đa 30 năm."
Trên thực tế, hiện nay không có bất kì công nghệ nào có thể dò ra chính xác lượng thời gian của một cá nhân, vì vậy, 2 năng lực của Thanh Trường Dạ càng trở nên quý giá.
Rất nhiều tài liệu của A đến từ kho lưu trữ quốc gia và bí mật mà người thường khó có thể tiếp xúc được, Alan không biết nhân ngư trung bình sở hữu triệu năm tuổi thọ trở lên cũng không khó hiểu.
Ngoài dự đoán của hắn và Alan, sau khi thả lỏng cảnh giác, nhân ngư vươn lưỡi ra liếm liếm thăm dò bàn tay Thanh Trường Dạ đặt trước mặt mình.
"Hình như nó rất thích cậu."
"Tôi cũng thích em," Thanh Trường Dạ thấp giọng nỉ non, Alan sững sờ một lúc, lập tức nhận ra thanh niên không nói chuyện với mình.
Nhân ngư vốn đang liếm láp bàn tay Thanh Trường Dạ dừng động tác lại, ngắm nhìn khuôn mặt hắn, thanh niên tóc đen mắt đen thấy vậy cảm thán nói: "Mắt em đẹp thật, tôi chưa từng thấy ai như vậy."
Nhân ngư có chút sung sướng vẫy vẫy đuôi, văng lên bọt nước không lớn không nhỏ, đuôi cá của nó từ màu đỏ tươi dần biến thành trắng xám như màu tóc, Thanh Trường Dạ giơ tay lên nắm cằm nhọn của nhân ngư, sức lực hắn buộc nhân ngư phải ngẩng đầu lên.
"Thích thật," Giọng nói thanh niên trầm trầm, có sự câu dẫn không nói nên lời trong căn phòng yên tĩnh, ngón cái hắn nhẹ nhàng xoa một bên mặt nhân ngư, nhiệt độ cơ thể của loài người có sức cám dỗ trí mạng đối với sinh vật biển lạnh lẽo băng giá.
Ngay lúc nhân ngư thoải mái nheo mắt lại, Thanh Trường Dạ bỗng nhiên nói: "Thật muốn móc mắt em ra, cất đi mãi mãi."
Nhân ngư chết lặng tại chỗ.
"Vật xinh đẹp như em, trở nên già đi chẳng phải rất đáng tiếc sao..." Hắn kề lại gần nó một chút, đôi mắt đen toát ra sự chiếm hữu không hề che giấu: "Mãi mãi giữ được như vậy thì tốt, em đưa mắt của mình cho tôi, tôi sẽ ghi nhớ em cả đời, được không?"
Bọn họ nhìn nhau, nhân ngư đột nhiên nhe răng đầy hung hăng với hắn, hất mạnh đuôi cá văng nước đầy người Thanh Trường Dạ rồi chui vào bể nước.
"Tiếc ghê," Thanh Trường Dạ nhún nhún vai: "Nó không muốn."
"Trời ạ..." Alan không thể tin nổi nhìn hắn: "Sao cậu có thể nói ra mấy lời đó chứ, lúc nãy trông cậu còn giống Siren hơn cả nó đấy!"
Siren là loài hải yêu sống dưới đáy biển trong truyền thuyết thần thoại, nó dùng giọng hát trời ban để mê hoặc những thuỷ thủ đi ngang qua, khi thuỷ thủ mất hồn khiến tàu va phải đá ngầm dẫn đến đắm tàu, nhân ngư thường được coi như là hiện thân của Siren.
"À," Thanh Trường Dạ như ngượng ngùng rũ mắt xuống: "Chắc là bẩm sinh, tôi bị ám ảnh với những thứ đẹp đẽ...!Anh biết mà, người thích nghệ thuật thường hơi thần kinh."
Thực ra hắn cũng muốn có đôi mắt của nhân ngư, nhưng đối phương có vẻ cũng không phải loại dễ trêu.
Alan có vẻ còn muốn nói gì đó, Thanh Trường Dạ nói bổ sung: "Cảm ơn anh đã dẫn tôi tới xem nó, không ngờ bây giờ vẫn còn sinh vật khó tin như vậy," Hắn vỗ vai hạm trưởng: "Anh làm tôi mở rộng tầm mắt rồi, người anh em."
Ăn tối vẫn diễn ra ở nhà hàng tinh hạm.
Chiếc tinh hạm này có 11 gã thợ săn tiền thưởng, thợ săn nữ duy nhất phụ trách 3 bữa cơm cho mọi người.
Thanh Trường Dạ ngồi cùng bàn với Alan, mấy ngày nay ngoại trừ bên cạnh hạm trưởng, hắn không tìm được chỗ nào khác để ăn cơm.
Alan đang nhiệt tình miêu tả lại những vùng đất kì lạ hắn từng đi qua, bọn họ nói tới Trùng tộc cường hãn vô cùng ở ngoài bầu trời xa xôi kia, siêu tinh đạo tiếng tăm lừng lẫy "Nữ vu." Ngay lúc Alan đang giảng cho hắn sự khát máu yêu thích hành hạ đến chết của Nữ vu, một hình ảnh trên tin tức loé lên một cái rồi biến mất khiến vài thợ săn xì xào, mơ hồ nghe thấy tên mình, Thanh Trường Dạ ngẩng đầu.
Trong màn hình trong suốt lơ lửng trên cao, Chủ tịch Thượng nghị Liên bang đang nghiêm túc phát lệnh truy nã toàn vũ trụ.
Liên bang đang tìm một người đàn ông trẻ tuổi mắt đen tóc đen, nói rằng người này đã phạm tội nghiêm trọng là ám sát không thành người hoàng tộc.
Người tóc đen mắt đen cũng không thường thấy ở tương lai, giới tính của hắn cũng giống tội phạm trong tin tức, Thanh Trường Dạ thấy vậy im lặng cúi đầu.
Edwin quả thật là một phiền phức không nhỏ.
Ngay từ đầu, giữa vua và chủ tịch nội các, A đã khuyên hắn ra tay với người đằng sau, đó là một người đàn ông trung niên địa vị cao tướng mạo bình thường.
Hắn lại cố tình chọn Edwin, người nguy hiểm đồng thời cũng quyến rũ hơn nhiều.
Giờ nghĩ lại...!cuồng sắc đẹp đúng là hỏng việc.
Nếu giờ ông trời cho hắn làm lại một lần, đoán chừng hắn vẫn vì bản mặt anh tuấn của vua mà nhảy vào hố lửa đấy.
Từ trước đến nay hắn luôn có ham muốn mạnh mẽ và có mới nới cũ, một trong hai điểm này đều có thể mang đến bao nhiêu chuyện đen đủi, có điều A mới đen đủi hơn khi luôn thay hắn giải quyết mọi chuyện đằng sau mỗi khi trở về.
Natasha nói A giống như giấy chùi đít, đúng là rất chuẩn.
Alan đương nhiên biết chủ đề trọng tâm các thuộc hạ đang bàn luận.
Hạm trưởng sầm mặt lại, cất cao giọng nói:
"Lúc ăn cơm thì đ*t mẹ nó im mồm vào."
Thái độ của y tỏ rõ mong muốn che chở Thanh Trường Dạ, những thợ săn khác thấy vậy đương nhiên là thu hồi lòng hiếu kì, nhưng vẫn có người nấc rượu xong không biết sống chết mà chen mồm vào.
"Thủ lĩnh, tôi...!tôi nói thật, nói thật, ngài cũng không đần, tại sao lại cứ phải hết lần này đến lần khác ngã lên cái đồ kỹ nữ còn giả vờ đoan trang này, bây giờ, bây giờ trên hạm còn ai không biết hắn là --"
Chén rượu đầy tràn đập vào bên chân người nọ, vì tác dụng dị năng hệ hoả của Alan, người nói chuyện chỉ cảm thấy rượu bắn lên da đau như lửa đốt.
Alan mặt không cảm xúc nhìn gã: "Uống say rồi thì nhảy xuống biển cho tỉnh đi, Jeffrey."
Thanh niên tên Jeffrey sợ không dám nhúc nhích, cảm giác lửa đốt làm thần kinh gã đau nhức, dũng khí dâng lên từ rượu và tin tức rụng mất phân nửa.
Bạn đang đọc bộ truyện Mỹ Nhân Sao Chổi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mỹ Nhân Sao Chổi, truyện Mỹ Nhân Sao Chổi , đọc truyện Mỹ Nhân Sao Chổi full , Mỹ Nhân Sao Chổi full , Mỹ Nhân Sao Chổi chương mới