Trạch Dương đang trong phòng bệnh với Tô Vũ Tuần để bác sĩ sơ cứu vết thương, còn Bạch Tuấn Minh ngồi ở ngoài một mình trước phòng bệnh trên tay vẫn cầm chặt điện thoại của mình thẫn thờ chờ hai người họ ra.
30 Phút sau Trạch Dương đi ra cùng Tô Vũ Tuần, bã vai của Tô Vũ Tuần được băng bó kỹ càng, vừa đi ra ngoài Tô Vũ Tuần sợ Bạch Tuấn Minh ấy náy tự trách nên nhanh chóng phì cười vui vẻ như không có chuyện gì cho bầu không khí bớt ngột ngạt Hồi sáng đi ra đường tớ gặp một con quạ đen chắc chắn nó ám tớ rồi
Haizz con quạ c.h.ế.t tiệt đấy
Trạch Dương nhìn Bạch Tuấn Minh nhớ lại vừa rồi hình như bản thân có chút lớn tiếng, trong lòng có chút áy náy muốn xin lỗi nhưng lại không mở miệng nói được.
Bây giờ mới xin lỗi liệu có muộn quá không? có khi cậu bạn nhỏ đã quên luôn rồi.
Bạch Tuấn Minh Xin lỗi cậu nha đều tại tôi đụng vào nhân viên phục vụ nên....
Tô Vũ Tuần cắt ngang Tại sao phải xin lỗi? đâu phải lỗi của cậu
Trạch Dương đứng bên cạnh cất giọng khàn khàn Về thôi tối rồi
Trên đường đi về Bạch Tuấn Minh lén nhìn Tô Vũ Tuần rất nhiều lần, người này là ngày đầu tiên gặp nhau nhưng rất thân thiện lại không tính toán chuyện cậu vô tình làm cẳu ta phỏng nặng.
Người tốt tính nhưng thế ngay cả ai gặp đều quý mến ngay từ lần đầu tiên, hèn gì Trạch Dương bảo sao lại thích đến vậy....
Bạch Tuấn Minh ...
Cậu cúi đầu xuống nhìn bước chân của mình đang đi từng bước khẽ cau mày vì vết phỏng ở tay lúc này lại rát vừa đau lên.
Bạch Tuấn Minh Hai cậu đi về trước đi, tôi đi mua chút đồ
Trạch Dương và Tô Vũ Tuần nghe xong cũng đồng ý đi trước.
Cậu ghé vào cửa hàng thuốc mua chút thuốc bôi vết phỏng rồi đi ra liền thấy Trạch Dương tay đút túi quần đứng trước cửa nhìn mình.
Bạch Tuấn Minh ???
Cậu không phải đi về cùng Tô Vũ Tuần rồi à?
Trạch Dương đưa mắt nhìn xuống túi thuốc trên tay cậu rồi đưa tầm nhìn di chuyển lên gương mặt của cậu bạn nhỏ trầm giọng hỏi Bị phỏng à? sao không nói cho tớ biết
Bạch Tuấn Minh ....
Cậu siết chặt túi ni long đựng mấy hộp thuốc trên tay, nhói lòng thật sự rất muốn trả lời rằng cậu bị phỏng rồi, vừa rát vừa đau rất lâu nhưng mà không ai quan tâm đến hết.
Tuy biết rằng bản thân mình bị thương rất nhẹ so với Tô Vũ Tuần nhưng mà cậu cũng đau tay lắm chứ, không ai quan tâm đến hết nên trong lòng có chút nhỏ mọn mà ghen tị tủi thân.
Trạch Dương thấy Bạch Tuấn Minh không trả lời mà cứ đứng im đấy gương mặt đỏ bừng lên, anh biết mặt cậu đỏ không phải vì ngại mà vì đang nhịn khóc.
Từ nhỏ cậu bạn nhỏ này đã như thế rồi, muốn nhịn khóc chắc chắn sẽ nhịn được không để nước mắt rơi nhưng gương mặt sẽ vì kìm nén mà đỏ bừng lên.
Anh dịu dàng giọng nói phát ra có chút giọng điệu dỗ dành Đau không? lại đây tớ bôi thuốc cho cậu
Đau...!Bạch Tuấn Minh run run giọng nhỏ hết mức đáp lại.
Hai người về chung cư vào phòng của Bạch Tuấn Minh.
Bạn đang đọc bộ truyện Năm Ấy Ở Ký Túc Xá tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Năm Ấy Ở Ký Túc Xá, truyện Năm Ấy Ở Ký Túc Xá , đọc truyện Năm Ấy Ở Ký Túc Xá full , Năm Ấy Ở Ký Túc Xá full , Năm Ấy Ở Ký Túc Xá chương mới