(Cảnh báo: Chương có những yếu tố vô cùng nhạy cảm, thậm trí là th ô tục.
Hạn chế lứa tuổi.)
Những đầu ngón tay kia mân mê lên những cánh hoa đã đẫm ướt, rồi khẽ dùng sức mà mở rộng lối vào của hoa huy*t, đôi mắt lục sáng lên những tia nhìn lạnh giá.
“Chắc tầm này là đủ rồi...”
Anh lẩm bẩm một mình những lời đó.
Chu Châu Thiền nằm ở trên giường, gồng mình để không vì quá bất an mà bò dậy rồi bỏ chạy.
Nãy giờ, khi nhìn Giang Nguyệt Dực động chạm vào từng nơi riêng tư nhất trên cơ thể, Chu Châu Thiền có cảm giác toàn thân người của cô như đang giật lên đầy k1ch thích, có thứ gì đó trong người muốn tuôn ra.
Giang Nguyệt Dực cũng đã nhận ra cô đang phải khổ sở như thế nào để không phát ra những tiếng r3n rỉ đầy xấu hổ và những thứ cảm giác lạ lùng ở trong người mình.
Xem ra, mấy cái hàng tốt và dùng nguyên một hộp BCS kia là nói dối rồi bởi vì phản ứng co rúm lại và sự bối rối khi chứng kiến bản thân mình bị những cơn kh0ái cảm khóa chặt này của cô chỉ dành cho những ai có lần đầu trải nghiệm chuyện l@m tình mà thôi.
Nói dối cũng không biết diễn sao cho thật, Giang Nguyệt Dực vẽ lên một nụ cười nhạt trên khóe môi.
Tay anh đỡ lấy bộ phận sinh dục đã được bọc trong một lớp áo mưa của mình mà đặt nó vào cái khe nhỏ nhắn ở giữa hai cái cửa đang bàng hoàng run rẩy kia, chẳng để cho Chu Châu Thiền kịp nói thêm một lời nào cả, Giang Nguyệt Dực đã đẩy mạnh thứ tính khí đã c**** cứng của mình kia đâm phốc vào bên trong, đâm đ ến tận gốc.
Chu Châu Thiền đau đớn kêu thét lên một tiếng, toàn thân người không có một chỗ nào kịp chuẩn bị trước cho sự xâm nhập đột ngột đến thô thiển ấy cả.
“Áaaaaaa!...!Hưm ưm...!ha...!a...!a...”
Cô uốn cong lưng lên, chật vật để hứng chịu lấy cái cảm giác đau đớn đến không thở nổi kia.
Cây côn th*t trướng to đến kinh khủng ấy hiện đang nằm ngang ở trong người cô, giống như là một lưỡi kiếm sắt xẻ đôi người cô ra vậy.
Nụ hoa màu phấn nộn kia phải nuốt vào một thứ to lớn quá khổ, hiện đang phải mở căng cả thân mình để chứa chấp lấy anh, yếu ớt phun ra những giọt *** **** màu trong suốt.
Giang Nguyệt Dực cũng bị sự chật chội của cô mà ngửa đầu th ở dốc, không thể tiến thêm được nữa bởi vì phân thân của anh đang bị cô siết mạnh lấy như muốn bóp nát cả anh ra rồi.
“Thả lòng...!hừ...!Thả lòng ra.
Của tôi sẽ bị cô bóp đến hỏng mất.”
Anh ấn xuống cơ thể trắng nõn đang run rẩy ở dưới thân mình, không hề nể nang đến việc đây là lần đầu của cô mà điên cuồng đâm rút.
Tiếng của da thịt va chạm vào nhau bạch bạch đầy d** mỹ.
“A...!ư...!Á...!ha...!ư ư...!a...!ha...!ha.”
Giang Nguyệt Dực dùng lực thúc thật mạnh eo về phía trước, đút cho bụng cô no căng.
Bạn đang đọc bộ truyện Nàng Dâu Thân Mến Của Giang Tam Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nàng Dâu Thân Mến Của Giang Tam Gia, truyện Nàng Dâu Thân Mến Của Giang Tam Gia , đọc truyện Nàng Dâu Thân Mến Của Giang Tam Gia full , Nàng Dâu Thân Mến Của Giang Tam Gia full , Nàng Dâu Thân Mến Của Giang Tam Gia chương mới