7h30 sáng.
Diệp Vũ lơ mơ gãi gãi đầu, trên người còn mặc bộ đồ ngủ màu đen lếch thếch đi ra ngoài muốn uống nước.
Vừa bước một chân ra khỏi cửa, anh chợt nhớ rằng hôm qua Thiện Vũ Linh ở lại.
Giờ này có khi cô ấy vẫn ở đây.
Suýt nữa thì anh đã xuất hiện trước mặt cô với bộ dạng lôi thôi, đầu tóc như tổ quạ này.
Diệp Vũ vọt vào nhà vệ sinh chải vuốt chán chê, cuối cùng bước ra trong soái khí tràn ngập.
Anh nghe thấy tiếng lạch cạch trong nhà bếp cùng chất giọng trong veo của cô, hình như là đang nói chuyện điện thoại với ai.
"Dạ, không sao rồi ạ.
Cảm ơn anh."
"Không, em với anh ấy không phải mối quan hệ như vậy đâu ạ."
Nghe cô ngọt ngào lễ phép đối đáp với người đàn ông nào đó, lại còn phủ nhận quan hệ với anh trước mặt hắn, Diệp Vũ bắt đầu nổi tính khí, cố tình nói vọng vào:
"Vũ Linh, em nấu gì thế? Tôi đói quá."
Đầu dây bên kia khẽ khựng lại một chút rồi chào cô: "Vậy được rồi, em ăn sáng đi.
Hẹn chiều nay gặp em ở tiệm nhé."
Thiện Vũ Linh bê hai đ ĩa trứng và ít bánh mì ra bàn ăn, thay vì ngắm nhìn vẻ nam tính ngời ngời buổi sáng sớm của anh thì cô lại lén lườm anh một cái ghét bỏ.
Còn cố tình nói oang oang ra, sợ người ta không biết cô qua đêm ở nhà anh hay sao.
"Oa, vợ tôi nấu đồ ăn sáng ngon quá.
Cảm ơn em."
Anh chạy qua cố tình hôn đỉnh đầu cô một cái khiến Thiện Vũ Linh rối như tơ vò.
Ai thèm làm vợ anh?
Cô đặt cạch đ ĩa xuống bàn, cầm chiếc nĩa hướng về phía anh đe doạ.
"Anh mà còn như thế thì..."
Diệp Vũ giương mắt nhìn chờ đợi hậu quả.
"Thì...!thì đừng có mà ăn nữa."
Lời đe doạ đáng yêu này đúng là chỉ có cô mới nói ra được.
Nhưng dù sao anh cũng đã ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, tay chân không còn táy máy mà nghiêm túc thưởng thức bữa sáng.
Buổi chiều.
"Xin em đấy, giúp anh nhé." Kiều Kiến Hưng đỏ mắt cầu xin: "Mấy đứa bạn anh mẹ anh đều biết hết, mà thu ngân A Ninh đã có người yêu rồi."
Buổi sáng anh gọi tới nói có chuyện muốn nhờ cô, lại cẩn thận xác định quan hệ của cô với Diệp Vũ.
Không thể ngờ được là anh lại nhờ cô giả làm bạn gái anh để người mẹ bệnh tim vừa chuyển biến xấu của anh được yên lòng.
Cô vốn không định đồng ý, nhưng khi nghe anh nói bà ấy bị bệnh tim, cô không khỏi xiêu lòng.
Anh nói mẹ anh chỉ còn một tháng.
Đồng bệnh tương liên.
Biết trước được cái chết của mình, con người ta luôn muốn mau chóng hoàn thành tâm nguyện, sắp xếp ổn thoả cho những người mình quan tâm rồi mới có thể thanh thản ra đi.
Cô không nỡ.
"Được rồi, em đi cùng anh."
"Thật sao?" Kiều Kiến Hưng nhấc đôi mắt đỏ ngầu vì thức khuya của anh lên nhìn.
"Chuyện hôm qua anh đã giúp chúng em, cảm ơn anh là lẽ thường tình mà."
Anh cảm động, liên tục nói cảm ơn cô.
Hai người đã đứng trước cửa bệnh viện, cô khoác lấy tay Kiều Kiến Hưng cùng đi vào.
Dù sao giả cũng phải giả cho giống một chút.
Người phụ nữ trung niên nằm trên giường, sắc mặt xanh xao yếu ớt.
Vừa thấy anh, bà liền nở nụ cười mà thều thào:
"Con trai đến rồi đấy à?" Nói rồi bà đưa mắt sang nhìn cô, vẻ mặt thắc mắc.
"Mẹ, đây là bạn gái con, trước đây con nói với mẹ đó.
Mẹ xem, con đã bảo con không nói dối mà.
Bạn đang đọc bộ truyện Này Nữ Phụ! Em Chạy Đi Đâu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Này Nữ Phụ! Em Chạy Đi Đâu, truyện Này Nữ Phụ! Em Chạy Đi Đâu , đọc truyện Này Nữ Phụ! Em Chạy Đi Đâu full , Này Nữ Phụ! Em Chạy Đi Đâu full , Này Nữ Phụ! Em Chạy Đi Đâu chương mới