"Em muốn kết hôn với ảnh!"
Thu Triết Ngạn từng nghe Trang Hãn Học nhắc đến anh hai hắn, nhưng không tường tận, chỉ biết lờ mờ rằng y đã ngoài 40 tuổi và định cư ở nước ngoài, trước kia làm kinh doanh, nay đổi nghề, công việc rất nhàn hạ.
Không biết người thật thế nào.
Trang Hãn Học không thể ngồi yên, nói chuyện phiếm với anh trong xe, nói liên miên: "Anh tôi lần này về là để đưa con đi làm phẫu thuật lần hai.
Đứa trẻ anh nhận nuôi bệnh đầy mình, còn phải phẫu thuật nhiều."
"Con bé đó bị bỏ rơi vì sinh ra đã bệnh.
Dám chắc là vì trọng nam khinh nữ nên mới bị vứt bỏ."
"Ba mẹ con bé quá vô trách nhiệm, nếu không muốn nuôi con thì đừng có đẻ."
"May là con bé khổ tận cam lai, gặp được ông anh tôi.
Nhất định anh hai sẽ chăm sóc con bé thật tốt."
"Vì để nuôi đứa bé này, anh hai đã đổi sang công việc có lương rất cao."
Thu Triết Ngạn vội vàng ngắt lời: "Vậy là cháu gái anh cũng đến nhỉ?"
Trang Hãn Học: "Đúng."
Thu Triết Ngạn: "Vậy em cũng nên mang quà cho con bé.
Năm nay nó mấy tuổi?"
Trang Hãn Học suy nghĩ một lát: "Chắc tầm bốn, năm tuổi gì đó?"
Thu Triết Ngạn nhìn lướt qua bản đồ.
Lên lộ trình chạy xe, đi đường vòng vài phút, hùng hổ xông vào tiệm vàng, mua một chiếc vòng vàng, nói rõ: "Phải khắc mấy chữ chúc sức khỏe, chúc sống lâu ấy."
Nhân viên giới thiệu ba đề xuất, anh nhanh chóng chọn một, đóng gói rồi mang đi.
Trang Hãn Học ngó điện thoại, lấy làm lạ: "Chưa đến mười phút."
Thu Triết Ngạn bảo: "Chẳng có thời gian mà lề mề đâu anh."
Họ cứ ào ào chạy đến sân bay như vậy, vừa đúng giờ tìm được nơi anh hai của Trang Hãn Học xuất hiện.
Người đàn ông này nhìn không ra đã bốn mươi lăm tuổi, ngoại hình hiên ngang, khí chất không tầm thường, cao hơn Trang Hãn Học một chút.
Y đang ôm một bé gái, con bé ôm cổ, dựa vào vai y ngủ, tay còn lại đẩy xe hành lý.
Trang Hãn Học tủm tỉm chào hỏi: "Anh hai."
Anh trai của Trang Hãn Học khá ngạc nhiên: "Chú mày tới đúng giờ luôn?"
Trang Hãn Học không hề xấu hổ: "Bởi vì tài xế là người đúng giờ đó."
Thu Triết Ngạn có dự cảm chẳng lành.
Nhưng khi anh hai của Trang Hãn Học thấy anh, y hỏi: "Vị này là bạn chú mày à? Chú mày còn có người bạn đáng tin thế á?"
Quả nhiên, Trang Hãn Học chưa từng nhắc đến mình với anh hai.
Thu Triết Ngạn vẫn biết rằng hai người họ đến với nhau là vì mình đơn phương theo đuổi, cho đến nay Trang Hãn Học chưa từng hứa hẹn với anh điều gì.
Vì đã có nhiều vết xe đổ, nên anh không dám đòi hỏi Trang Hãn Học phải đảm bảo nhanh như vậy.
Anh nên giới thiệu bản thân thế nào đây?
Ban đầu, anh nghĩ bản thân anh hai Trang Hãn Học là người đồng tính, hẳn y sẽ không có vấn đề với việc em trai mình quen đàn ông.
Nhưng nghĩ kỹ thì anh hai hắn cũng không nhất thiết sẽ tán thành mối quan hệ của hai người họ.
Cũng có kiểu đàn ông có anh em ở nhà, nên họ cảm thấy có thể giao trách nhiệm sinh sản trong gia đình cho anh em mình, còn họ có thể theo đuổi tình yêu đích thực mà không bị gò bó.
Nếu anh hai hắn là loại người như vậy thì sao?
Nhưng điều khiến anh thất vọng nhất là Trang Hãn Học chưa từng nhắc đến mình với anh hai.
Dù rằng họ đã ngủ với nhau nhiều lần, anh cứ nghĩ mối quan hệ của họ đang rất tốt.
Vẫn là không nên rút dây động rừng thì hơn.
"Em là bạn của anh ấy." – Anh nên tự giới thiệu như thế, mới là suy nghĩ chu toàn.
Đúng lúc này.
Trang Hãn Học gãi đầu, nhẹ nhàng bảo: "Đây là bạn trai em."
Giống như tiện tay ném một quả bom.
Cả đám sững sờ.
Mặt Thu Triết Ngạn đỏ bừng.
Niềm tin mới nãy còn mơ hồ không chắc của anh ngay lập tức tăng vọt.
Trang Hãn Học kéo anh một cái, giới thiệu anh với ông anh hai còn đang ngẩn tò te của mình: "Đây là anh hai tôi, Trang Hãn Thần."
Thu Triết Ngạn vội vàng đưa quà, bởi vì cơ thể cứng ngắc, giống như đứa em nhỏ đang bái kiến anh trai, cúi người một góc 90 độ đầy tiêu chuẩn: "Chào anh hai, em là Thu Triết Ngạn, bạn trai của anh Trang Hãn Học ạ! Đây là quà em chuẩn bị cho anh."
Anh ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt bén như kim châm của Trang Hãn Thần, trái tim anh đập loạn xạ, cảm giác tiêu đời xông lên não, đầu nóng bừng bừng, thế là lại cúi người lần nữa.
buột miệng, âm thanh vang dội: "Em muốn kết hôn với ảnh!"
Đừng nói là Trang Hãn Thần, cả Trang Hãn Học cũng chết lặng.
Trang Hãn Học ôm bụng cười ầm: "Em làm cháu gái tôi tỉnh ngủ luôn rồi."
Tai của Thu Triết Ngạn cũng đỏ lên: "Dạ, em xin lỗi."
Trang Hãn Thần cảm thấy đau đầu trước tình cảnh hỗn loạn này, thở dài: "Đi thôi.
Anh đặt khách sạn rồi, đưa anh đến đó đi."
Lên xe rồi, Thu Triết Ngạn lại nói: "Xin lỗi, anh hai, đáng lẽ là em đặt khách sạn mới phải."
Trang Hãn Thần bảo: "Không sao.
Tôi cũng không mong đợi gì ở cậu."
Dường như y không để ý đến sự quan tâm của Thu Triết Ngạn, thái độ thờ ơ từ đầu đến cuối.
Quay đầu hỏi Trang Hãn Học: "Sao mày không nói với anh giờ mày đổi sang thích đàn ông rồi?"
Trang Hãn Học phản bác: "Anh đâu có hỏi."
Trang Hãn Thần: "Dù sao chuyện yêu đương cũng nên nói với người nhà một tiếng chứ."
Trang Hãn Học: "Cái hồi anh với anh Khải Minh quen nhau cũng đâu có nói em nghe, đến lúc hai người bỏ trốn em mới biết mà."
Trang Hãn Thần bị hắn chọc cho nghẹn, thật ra y cũng đuối lý: "Chuyện này không giống, lúc đó anh đâu tùy tiện come out được? Anh đã thích đàn ông từ trước rồi, còn mày cái thời hai mười mấy tuổi, chẳng phải hôm nào cũng đổi bạn gái à?"
Trang Hãn Học lập tức vặn lại: "Làm gì mà mỗi ngày? Cùng lắm là một tuần mới đổi một cô."
Trang Hãn Học: "Vấn đề nằm ở đó hả?"
Trang Hãn Học bĩu môi: "Anh coi như em đột nhiên thức tỉnh đi."
Thu Triết Ngạn hoang mang liên tục ngó kính chiếu hậu, anh không thể gia nhập chiến trường của hai anh em này.
Nhưng chẳng được bao lâu, trận chiến đã kết thúc với trò xỏ lá của Trang Hãn Học: "Lần nào gặp nhau, anh cũng giáo huấn em, chỉ trích em, anh có thể đừng như thế được không? Em đã ba mươi mấy tuổi rồi.
Mà con bé còn đang ở đây, cãi nhau trước mặt trẻ con không tốt đâu.
Y như ba mẹ mình vậy."
Trang Hãn Thần: "Ba mươi mấy tuổi đầu còn không nên thân."
Mặc dù Trang Hãn Thần không nói rõ, nhưng đã cãi lộn với em trai ngay trước mặt anh, hiển nhiên cũng không hài lòng với bạn trai của em mình.
Nhưng anh lén lút gọi "anh hai", người ta cũng không cự tuyệt.
Thu Triết Ngạn niềm nở giúp mang hành lý, đưa anh hai đến tận cửa phòng, còn táo tợn hỏi thông tin liên lạc: "Anh hai, tối nay em đặt một khách sạn chiêu đãi anh được không?"
Trang Hãn Thần: "Chiều nay tôi có hẹn đưa con bé đi bác sĩ rồi.
Không biết mấy giờ mới xong."
Trang Hãn Học: "Em tan làm muộn, để tôi đưa anh hai đi ăn là được."
Thu Triết Ngạn kính cẩn lễ phép: "Hôm nay không có việc, em có thể tan làm sớm.
Có chuyện gì anh cứ gọi cho em nha."
Trang Hãn Học ở lại với anh hai, cùng đến bệnh viện làm chân sai vặt.
Thu Triết Ngạn vội vàng về công ty, hôm nay năng suất của anh tốt vô cùng, đợi điện thoại của Trang Hãn Học nhưng không thấy hắn gọi, đến tối anh tan ca sớm, rồi cùng đi ăn.
Trên bàn cơm cũng khá hòa thuận.
"Cậu và em tôi quen nhau thế nào?"
"Tụi em quen trong game online, sau gặp mặt ngoài đời, cảm thấy đối phương rất tốt."
"Quen nhau bao lâu rồi?"
"Chính thức hẹn hò được hai tháng rồi ạ."
"Xem ra đã ở chung với nhau rồi nhỉ?"
"Dạ..."
"Nó nói với tôi nó không đi làm, ngày nào cũng ở nhà chơi? Như thế cậu cũng bằng lòng à?"
"Dù anh ấy có muốn đi làm hay không, em đều nghe ảnh ạ."
"Nhưng nó là đàn ông, làm sao có thể không có công việc riêng?"
"Ừm..."
Trang Hãn Học không nhịn được mà cắt ngang: "Ý gì đây? Tại sao đàn ông thì phải làm việc chăm chỉ, gánh vác áp lực? Tại sao đàn ông không cố gắng, không nỗ lực thì bị chế nhạo, bị người ta nói hèn nhát, không tiền đồ? Không thấy sai sao? Em cống hiến với tư cách là một người chồng nội trợ thì không phải là công hiến à?"
Anh hai nói: "Bớt trình bày.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngài Trang Không Tiền Đồ, truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ , đọc truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ full , Ngài Trang Không Tiền Đồ full , Ngài Trang Không Tiền Đồ chương mới