Trang Hãn Học tỉnh lại, cảm thấy khát nước, định rót một ly nước uống.
Chân còn chưa chạm đất đã bị người phía sau ôm lấy.
Thu Triết Ngạn còn chưa tỉnh ngủ, lo lắng hỏi: “Anh đi đâu đấy?”
Trang Hãn Học đáp: “Tôi khát.”
Thu Triết Ngạn: “Uống nước lạnh không tốt đâu, để em đun nước ấm cho anh.”
Có Thu Triết Ngạn lao động rồi, Trang Hãn Học lại rút vào trong chăn.
Sắc trời bên ngoài còn tối, trong phòng mở đèn đầu giường, hắn nhìn bóng lưng Thu Triết Ngạn, một hình tam giác ngược tiêu chuẩn, cơ bắp rắn chắc, vai rộng eo hẹp, tay dài chân dài, thật là đẹp mắt.
Trang Hãn Học thích phụ nữ đẹp, trước kia hắn không có hứng thú với cơ thể đàn ông, nhưng giờ hắn càng nhìn càng cảm thấy cơ thể của Thu Triết Ngạn quá đẹp.
Có phải mình ngày càng cong không? Trang Hãn Học nghĩ.
Thu Triết Ngạn hỏi hắn: “Anh uống nước lọc hay muốn pha với thuốc? Em có mang vitamin sủi vị trái cây, có cam nè, nho với đào nữa.”
Trang Hãn Học đáp: “Vị cam đi.”
Thu Triết Ngạn đun nóng ly nước, rồi rót một ly khác, pha chút nước lạnh vào thành nước ấm.
Trang Hãn Học uống ùng ục một hơi cạn sạch, hắn ngó đồng hồ đeo tay, mới hơn năm giờ sáng, chưa ngủ bao lâu, hắn hỏi Thu Triết Ngạn: “Sao em tìm được tôi thế?”
Thu Triết Ngạn nói: “Em hack vào server, chỉnh GPS định vị của anh, rồi lần theo thôi.”
Trang Hãn Học kinh ngạc: “Cái này mà em cũng biết hả?!”
Thu Triết Ngạn giận: “Chẳng phải do anh nói cô ta sò mớ anh à! Nếu không mau chóng tìm ra anh thì anh bị người ta xơi rồi.”
Trang Hãn Học cười hề hề: “Tôi cũng là đàn ông mà, dù thế nào cũng không thể bị một người phụ nữ yếu đuối cưỡng bức được.
Tiểu Thu đừng xem thường người ta chứ.”
Thu Triết Ngạn: “Đúng là anh không đến mức bị phụ nữ cưỡng ép, nhưng em sợ anh không kiềm chế được đấy.
Giang Nhược Vân là bạn gái cũ của anh, lại xinh đẹp, quyến rũ, anh với cô ta còn từng yêu nhau.
chả phải vì anh không kiềm chế được nên mới gọi điện cầu cứu em à?”
Trang Hãn Học cảm thấy Thu Triết Ngạn hiện tại y hệt con chó lông vàng cỡ lớn, vì thấy chủ của mình ngắm con chó nhỏ đáng yêu ngoài đường hơi lâu nên giận dỗi.
Sao giận mà cũng đáng yêu thế nhỉ?
Trang Hãn Học giữ chặt tay anh, dỗ dành: “Đâu có, tôi từ chối rồi, nếu không cô ấy đã chẳng ném tôi bên lề đường?”
“Tôi chỉ thích Tiểu Thu của chúng ta thôi.”
“Mặc dù Tiểu Thu của tôi vừa hẹp hòi vừa ghen tuông, nhưng tôi vẫn thích.”
Chẳng mấy chốc Thu Triết Ngạn đã bị dỗ.
Anh thấy dấu răng, dấu hôn của mình trên người Trang Hãn Học, cảm thấy vết hôn trên làn da trắng nõn thật là đẹp, giống như quả hồng rơi trên nền tuyết mới, nhưng cũng hơi ngượng.
Hôm qua vừa giày vò Trang Hãn Học, nay lại giày vò tiếp.
Thu Triết Ngạn còn nói: “Anh cũng không được vén tóc cho Lâm Gia Mộ nữa, cũng không được vén cho người khác luôn.”
Trang Hãn Học: “…”
Trang Hãn Học chẳng hiểu ra sao: “Vậy mà em cũng ghen được hả? Lâm Gia Mộ là mối tình đầu của em, sao tôi đong đưa với anh ta được? Vả lại đời tôi chưa tán tỉnh đàn ông bao giờ, sau này cũng không.
Cho dù ngày nào đó tụi mình chia tay, tôi gặp gỡ người khác, thì chắc là sẽ quay về với phụ nữ thôi.”
Thu Triết Ngạn lập tức xù lông: “Chia tay?! Ai nói muốn chia tay!”
Trang Hãn Học: “Không chia tay, tôi chỉ giả định thôi…”
Thu Triết Ngạn: “Không được giả định.
Chuyện này mà anh cũng giả định được hả?”
Trang Hãn Học đứng dậy nói: “Phòng này có bồn tắm, tụi mình đi tắm đi.
Lưng tôi đau quá, sắp bị em làm gãy rồi nè.
Em chẳng thương tôi gì cả, tối qua mới làm, hôm nay lại làm nữa.”
Thu Triết Ngạn đỏ mặt, vừa định xin lỗi.
Trang Hàn Học bĩu môi, nói: “Nhưng mà sướng lắm, chỉ là chơi thường xuyên như vậy tôi chịu không nổi.
Em khỏe ghê đấy.”
Trang Hãn Học là cái đồ không biết xấu hổ, Thu Triết Ngạn nghe hắn nói mà đỏ cả mặt.
Cả hai tắm cùng nhau.
“Nước trong bồn đã sẵn sàng.
Tụi mình cùng ngâm nào.”
Trang Hãn Học không khách sáo: “Tiểu Thu bóp vai cho tôi đi, đau quá à.”
Thu Triết Ngạn ngoan ngoãn xoa eo bóp vai cho hắn.
Trang Hãn Học nhớ tới một chuyện, hớn hở nói: “Tiểu Thu, hôm nay tôi còn gặp ông chủ của nền tảng livestream kia, bây giờ tôi không hủy hợp đồng nữa, mà đổi hợp đồng mới, được 50 triệu tiền ký hợp đồng luôn.
Em nói không cần tiền của ba mẹ tôi, vậy tiền tôi tự kiếm thì được đúng không?”
Thu Triết Ngạn sửng sốt, ôm lấy Trang Hãn Học từ phía sau, lát sau, vẫn lắc đầu, thấp giọng nói: “Hay là thôi đi anh.”
Trang Hãn Học: “Sao vậy?”
“Em cảm động lắm.” Thu Triết Ngạn nói: “Dù là anh về nhà vòi tiền hay ký hợp đồng vì em.
Nhưng em vẫn cảm thấy, nếu em lấy nhiều tiền của anh như vậy thì người nhà anh sẽ nhìn em thế nào? Nhất định họ sẽ nghĩ em chỉ ở bên anh vì tiền của anh thôi.
Em sợ nếu em lấy thì sẽ mất anh.
Em đã nói nhiều lần rồi, em sợ lắm.”
Trang Hãn Học phàn nàn: “Sợ gì mà sợ? Em làm hacker thì không sợ, lại sợ cầm tiền của tôi hả?”
Thu Triết Ngạn bảo: “Em không bị bắt đâu, giờ em cẩn thận lắm.
Chỉ có hồi mới lên đại học, em lên mạng kết bạn với mấy người bậy bạ mới vậy thôi.
Em rửa tay gác kiếm lâu rồi anh.”
Trang Hãn Học tò mò hỏi: “Trước kia chưa nghe em nói bao giờ.
Em đã làm gì thế?”
Thu Triết Ngạn ngượng ngùng: “Hầy, không có gì, thời trẻ trâu ấy mà, kỹ thuật của em cũng xoàng thôi, không có gì ghê gớm đâu…”
Trang Hãn Học chợt nghĩ ra: “Đáng lẽ tôi nên nghĩ đến chứ, em không mua bitcoin à? Cái đó kiếm được nhiều tiền lắm mà?”
Thu Triêt Ngạn gật đầu: “Em có tiết kiệm được một ít, nhưng dạo này đang rớt giá, bán cũng chả được bao nhiêu.
Giữ lại tốt hơn, biết đâu lúc nó tăng lại có thể dùng được.”
Thu Triết Ngạn hôn lên vai hắn, thủ thỉ: “Về đi.
Anh không cần phải xin tiền cho em đâu, em chỉ cần hai ta ở bên nhau, anh là mái nhà của em mà.”
Trang Hãn Học dựa ra sau, im lặng hồi lâu mới nói: “Vậy tôi về nhà chuyến này chả phải vô ích à?”
Thu Triết Ngạn bảo: “Không hề vô ích.
Ít nhất cũng cho em biết rằng anh cũng yêu em.”
Anh nắm bàn tay lại đưa đến trước mặt hắn, cứ như đang làm ảo thuật: “Anh thổi đi.”
Trang Hãn Học thổi “phù”, Thu Triết Ngạn mở tay ra, trong lòng bàn tay là một chiếc nhẫn nam.
Hình như cảnh này quen quen.
Trang Hãn Học cảm thấy không ổn.
Thu Triết Ngạn dịu dàng hỏi: “Lấy em nhé, Trang Hãn Học.
Lấy em rồi, anh tha hồ lười biếng.”
Tim Trang Hãn Học đập rộn lên, hắn do dự hồi lâu, sợ Thu Triết Ngạn sẽ giận, chần chừ nói: “… Không muốn…”
Trang Hãn Học không dám quay đầu lại nhìn Thu Triết Ngạn, hắn thấy áy náy.
Thu Triết Ngạn siết chặt đôi tay đang ôm hắn, hắn nín thở, cảm thấy lần này nhất định sẽ bị phạt.
Lại nghe thấy tiếng cười khẽ của Thu Triết Ngạn.
Thu Triết Ngạn không giận mà còn cười á?
Trang Hãn học bối rối: Tiểu Thu giận đến bật cười luôn à? Nhưng cảm giác không đáng sợ lắm.
Không giống như ẻm đang giận.
Thu Triết Ngạn ôm hắn, thơm lên má hắn: “Em vui quá.”
Trang Hãn Học chả hiểu mô tê gì, trợn mắt: “Em bị ngố rồi hả? Hay là em nghe nhầm? Tôi nói không muốn cơ mà! Tôi không hứa hẹn gì, cũng không muốn kết hôn với em mà!”
Thu Triết Ngạn cười ha hả: “Lần trước anh từ chối thẳng.
Lần này do dự gần một phút mới từ chối.
Em thấy mình đã tiến bộ nhiều lắm rồi.”
“Trước giờ em luôn cảm thấy mình cách anh rất xa, cố mãi mà chẳng thể tới gần anh được.”
“Ít nhất hiện giờ em đã tới gần anh rồi, sớm muộn gì cũng đến đích thôi.”
Trang Hãn Học phục anh thật sự, hùng hồn nói: “Em đừng lạc quan vội.
Tôi còn chẳng tin vào bản thân mình, em đừng tin tôi.”
Thu Triết Ngạn bất đắc dĩ, đành từ tốn phân tích: “Con người anh đó, đôi khi khiến người ta cảm thấy anh không có đầu óc, làm gì, nói gì cũng không suy nghĩ, dựa vào bản năng mà sinh tồn.
Đôi khi anh khiến em cảm thấy anh rất lạnh lùng và kiên định.
Anh nói anh không muốn kết hôn, ngay cả khi sắc đẹp và tình yêu được bày ra trước mặt, anh vẫn có thể thờ ơ.
Rõ ràng anh đã thích em rồi, anh có thể làm nhiều việc như vậy vì em, nhưng anh vẫn không muốn kết hôn với em.”
Trang Hãn Học suy nghĩ một lát: “Đây không phải lỗi của Tiểu Thu, đều do tôi cả.
Tôi không thể tin tưởng bản thân mình, ba mẹ tôi chẳng phải người trung thành với tình yêu, tôi thừa hưởng DNA của ba mẹ thì sao khá hơn được? Tôi sợ về sau tôi sẽ khốn nạn với em.
Lòng trung thành với hôn nhân không phải chỉ mỗi tờ giấy hôn thú là đảm bảo được.
Nhưng nếu có chứng nhận, đến khi xảy ra bất trắc thì sẽ rắc rối lắm.
Nếu chuyện thành ra như thế, chi bằng nói rõ ràng ngay từ đầu.”
“Người trẻ tuổi thì đừng nói những lời quá chắc chắn.
Đời còn dài lắm em à.”
“Đừng hứa hẹn một tình yêu trọn đời với ai cả.”
“Trên đời này có mấy ai làm được đâu.”
“Tôi là người không có ý chí kiên định.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngài Trang Không Tiền Đồ, truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ , đọc truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ full , Ngài Trang Không Tiền Đồ full , Ngài Trang Không Tiền Đồ chương mới