Edit + Beta: Toả Toả
Tối thứ bảy, Tưởng Du trước tiên làm xong hết bài tập về nhà, lại lo lắng cho mẹ nên nói với Tưởng Chu một tiếng rồi ra ngoài.
Do là cuối tuần nên khu ẩm thực đông nghịt người.
Không ít ba mẹ đưa con cái ra ngoài đi dạo mua đồ ăn vặt, còn có các nhân viên văn phòng ít khi được nghỉ ngơi, ra ngoài tự thưởng cho mình.
Nhiều gian hàng chật cứng người, các chủ gian hàng làm việc nhanh nhẹn, mồ hôi trán vừa lau lại toát ra, tay run rẩy cũng không dừng lại.
Đột nhiên một chiếc xe điện màu xanh lá lướt qua người anh, Tưởng Du chú ý thấy phía sau xe điện chất đầy đồ ăn.
Anh suy nghĩ một hồi, nhớ ra mẹ đã nói rằng khu ẩm thực phát động một hoạt động là giao hàng.
Tưởng Du nhún vai, tiếp tục đi đến quầy hàng nhà mình.
Quầy hàng ngồi đầy khách, ở cửa còn có không ít người chờ đóng gói mang đi.
Tóc Uông Quế Nguyệt hơi rối, tay thoăn thoắt lật cánh gà.
Nghe được tiếng khách hô to, bà mỉm cười nghênh đón.
Một mình bà trông coi cả quầy hàng, nướng, dọn dẹp, đón khách……
Gặp khách tốt tính thì không sao, xấu tính thì trực tiếp ném bát và mắng mỏ người.
“Mẹ.” Tưởng Du nhận lấy bát đũa trong tay Uông Quế Nguyệt.
“Con trai?” Uông Quế Nguyệt thoáng kinh ngạc, sau đó nghe thấy tiếng khách thúc giục liền vội vàng chạy tới bếp than nướng thịt.
Tưởng Du đau lòng nhìn Uông Quế Nguyệt, cúi đầu dọn dẹp rác trên mặt bàn.
“Quý khách, để ngài đợi lâu rồi, mời qua bên này.” Anh thành thục tiếp đón khách hàng.
“Cho một xâu cánh gà, cà tím, nấm kim châm, xúc xích nướng và một chai bia.” Sau khi một khách hàng đầu trọc gọi món xong, anh ta liền co chân lại nghịch điện thoại.
Tưởng Du nhanh chóng lấy ra những nguyên liệu cần dùng cho thực đơn của khách hàng giao cho mẹ ở bếp than.
Uông Quế Nguyệt nhìn con trai lớn, trong mắt đầy nước, quay đầu nhẹ nhàng thở dài.
Đôi tay ngăm đen của bà nhanh chóng lật đồ ăn không nói lời nào.
Tưởng Du yên lặng cúi đầu, khi ngẩng lên nụ cười trên mặt lại khôi phục.
Tiếp tục đón khách, dọn dẹp bát đĩa, chọn đồ ăn.
Có anh tham gia, khách không còn kẹt ở cửa phàn nàn nữa.
“Dì Uông.” Một chàng trai mặc bộ tây trang đen cầm sổ ghi chép bước vào quầy hàng.
“Tiểu Kiệt?” Uông Quế Nguyệt ngẩng đầu, ánh mắt kinh ngạc nói.
Tiểu Kiệt mỉm cười, đánh dấu vào một dòng trong sổ ghi chép.
“Bởi vì luôn có khách hàng phàn nàn mỗi lần gọi món bên dì đều không nhận được phản hồi nên lãnh đạo cử con đi xem thử.”
“Không phải dì không muốn phản hồi, mà là bởi vì dì không rảnh.
Mỗi ngày đến giờ cơm cửa hàng đều thật sự rất bận rộn, có phàn nàn thì cũng không còn cách nào nữa.” Uông Quế Nguyệt nói.
“Bên đây cũng biết rõ điều đó, nhưng ý của lãnh đạo là nếu không thì dì thuê thêm người?”
Uông Quế Nguyệt cau mày: “Thuê người thì không được, nếu không dì cũng tham gia vào hoạt động của mấy người đi.”
“Được ạ, hoạt động này cũng chính là vì để thuận tiện cho các chủ quầy hàng, một số bạn trẻ được cố ý mời để phụ trách việc giao hàng.
Chi phí cụ thể dì cũng biết đi, thấy dì đang vội nên con cũng không nói hết từng cái.
Sáng mai dì đến ký hợp đồng là được, nhưng việc giao hàng đêm nay dì phải phụ trách một chút.”
“Được….” Vẻ mặt Uông Quế Nguyệt đầy trách nhiệm trả lời, liếc nhìn con trai đang dọn dẹp mặt bàn.
Chờ Tiểu Kiệt đi khỏi, điện thoại đặt ở ngăn tủ đổ chuông reng reng reng.
Uông Quế Nguyệt đúng lúc rảnh rỗi, lấy điện thoại ra, đều là tin nhắn nhắc nhở của nhiều người.
Hầu như đều là của người ở một tiểu khu, chính là không thể không có đồ nướng của bà.
“Tưởng Du, con có thể đi giao hàng dùm mẹ không?” Uông Quế Nguyệt không còn cách nào khác đành ra hạ sách này.
Tưởng Du trái lại không có vấn đề gì hết, dù sao anh cũng đang giúp mẹ.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghe Nói Ông Xã Thích Em, truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em , đọc truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em chương mới