Edit + Beta: Toả Toả
Sau khi tan học, Tưởng Du lê cơ thể mệt mỏi trở về nhà, cẩn thận đặt giày của Phó Thành xuống.
Vốn dĩ anh đã đi qua lớp bên cạnh tìm người nhưng không thấy, các bạn học cùng lớp nói mỗi ngày Phó Thành đúng giờ tan học đều sẽ rời đi.
Nhìn lướt qua phòng khách đèn đuốc sáng trưng, anh đem chiếc giày trắng trong tay ném xuống đất, cởi chiếc tất đã nhuộm đen ra.
"Tưởng Chu."
"Dạ, anh hai, em ở đây." Tiếng của em trai từ trong bếp vọng ra.
Mở cửa phòng bếp ra, nhìn thấy em trai đang bưng một món ăn nóng hổi, Tưởng Du vội vàng đưa tay bưng lấy.
Nhìn con cá thu đao hơi cháy khét, Tưởng Du hỏi: "Tưởng Chu, em vẫn chưa ăn cơm tối sao?"
"Em ăn rồi, lúc nãy đi phơi quần áo thì thấy anh hai, nên muốn hâm nóng đồ ăn trước, anh trở về là có thể ăn liền." Tưởng Chu cười nói, mang khuôn mặt lấm lem ra đón anh.
Năm nay Tưởng Chu mới vừa vào lớp 6, thời gian tan học sớm hơn Tưởng Du.
Về đến nhà liền bắt đầu nấu cơm và giặt quần áo nhưng không ảnh hưởng chút nào đến việc học tập, thành tích vẫn giữ vững trong top 5, mỗi lần mẹ đi họp phụ huynh bà đều nhận được lời khen từ giáo viên.
Tưởng Du ôn nhu nhìn em trai chỉ cao đến eo mình: "Cảm ơn em."
Tưởng Chu ngượng ngùng gãi gãi đầu, chạy vào phòng lấy bài tập ra, ngồi ở bên cạnh anh trai bắt đầu nghiêm túc làm bài.
Nhìn cậu càng ngày càng cúi thấp đầu, Tưởng Du gõ nhẹ vào đầu em trai: "Cúi thấp nữa là cận thị đấy."
"Em biết rồi."
Tưởng Du ăn một ngụm thức ăn, hỏi: "Mẹ đâu?"
Tưởng Chu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lông mày như hai con sâu róm nhăn chặt với nhau: "Đi bán đồ nướng rồi, nghe nói có người luôn chiếm lấy vị trí của mẹ, cho nên phải đi giành trước."
"Ừm."
Tưởng Du hai ba đũa đã ăn xong cơm, lau môi, nhanh chóng dọn dẹp bát đĩa.
Năm phút sau, anh thay một bộ đồ thể thao, nói với Tưởng Chu: "Anh ra ngoài phụ mẹ bán đồ nướng."
"Anh hai, em đã làm xong bài tập rồi, có thể đi cùng anh được không?" Tưởng Chu mở to đôi mắt hỏi.
Tưởng Du sờ sờ đầu em trai, cười nói: "Em ở đây giữ nhà cho tốt, sau khi anh hai về sẽ mang cánh gà cho em."
Tưởng Chu còn muốn nói gì đó nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của anh trai, ủ rũ trả lời: "Dạ......."
Tưởng Du dở khóc dở cười, ngồi xổm xuống nhìn em trai, cười nói: "Đến lúc nghỉ hè em mỗi ngày đều phải đi giúp đỡ, cho nên em hiện tại nghỉ ngơi cho tốt đi."
"Mỗi ngày luôn sao?" Tưởng Chu quét sạch vẻ mặt không vui.
"Tất nhiên rồi."
- ----
Quán thịt nướng ở phía sau khu ẩm thực, lúc đó cạnh tranh rất gay gắt, càng gần mặt tiền càng khó kinh doanh.
Gian hàng nhỏ bảy mét vuông của họ có giá thuê hai ngàn tệ mỗi tháng.
May mắn tay nghề của mẹ anh rất tốt, cánh gà nướng có màu sắc và hương vị đều vô cùng ngon, khi thêm nước sốt lên, mùi thơm lan toả khắp nơi đã thu hút rất nhiều khách hàng, dần dần có cả khách quen.
Tay nghề của bà là được ba của anh trước khi qua đời tự mình chỉ dạy.
Mẹ thường xuyên nói ba đã để lại cho mẹ hai báu vật, một là hai đứa con trai, hai chính là kỹ thuật nướng đồ.
"Mẹ." Tưởng Du nhìn Uông Quế Nguyệt đầu đầy mồ hôi, vội vàng đi tới giúp đem cánh gà nướng cho khách đang ngồi trên ghế uống bia.
Uông Quế Nguyệt đã suy nghĩ hồi lâu rồi quyết định kê hai chiếc bàn nhỏ trong quán để cho khách ngồi gọi món.
Tuy rằng rất nhiều khách hàng đều là đóng gói mang đi, nhưng vẫn có một vài khách quen ngồi trên ghế cùng mẹ nói chuyện phiếm.
Uông Quế Nguyệt khó hiểu ngẩng đầu, cầm khăn mặt bên cạnh lau mồ hôi: "Con trai, sao con lại tới đây?"
"Đến giúp đỡ ạ." Tưởng Du thuần thục dọn dẹp bàn, tiếp đón khách hàng tiếp theo ngồi xuống.
Uông Quế Nguyệt hơi thở dài: "Mẹ có thể tự làm được."
"Cánh gà sắp cháy rồi." Tưởng Du mỉm cười.
Uông Quế Nguyệt vội vàng lật cánh gà, một lớp mật ong vàng phủ trên bề mặt, bọc toàn bộ cánh gà, mật ong từ từ thấm vào trong.
"Con trai, về nhà học bài đi."
Tưởng Du đưa đơn hàng của khách cho mẹ: "Mẹ đừng lo, con thông minh lắm."
Uông Quế Nguyệt biết điều này, hai đứa con trai đều hiếu thảo từ nhỏ, thành tích chưa bao giờ làm bà phải lo lắng.
Đặc biệt là đứa con lớn, thành tích luôn đứng nhất nhì lớp, lần nào họp phụ huynh giáo viên cũng nhờ bà truyền thụ kinh nghiệm.
Trong lòng Uông Quế Nguyệt luôn cảm thấy rằng bà mắc nợ các con trai của mình.
Tưởng Du thuần thục khui bia, sau khi đưa cho khách hàng liền ghi ba chai bia vào danh sách.
Nhìn thấy khách hàng đang xem menu, vội vàng đi ra tiếp đón.
"Mực hôm nay rất tươi đấy ạ."
Khách hàng nhìn con mực trong chậu, gật gật đầu: "Bốn xiên mực, ba cái cánh gà, với một chai bia, đều đóng gói mang đi."
"Được ạ." Tưởng Du ghi nhớ rất nhanh, quay đầu lặp lại với mẹ một lần.
Anh lần lượt chọn ra những nguyên liệu mà khách cần và cho vào bát để tránh Uông Quế Nguyệt quên mất.
Thời điểm nhộn nhịp nhất là từ 8 giờ đến 10 giờ tối, đoàn khách nườm nượp kéo đến.
Có Tưởng Du giúp đỡ, Uông Quế Nguyệt chỉ cần đứng bên bếp nướng và nướng đồ.
Lượng khách giảm dần, chỉ còn lại những khách quen đang uống sung sức.
Uông Quế Nguyệt liếc nhìn cái giỏ trống không, cởi tạp dề, cầm đậu phộng rồi ngồi xuống ghế.
"Quế Nguyệt, con của cô ngoan thật." Khách quen cười nói.
Uông Quế Nguyệt nhìn thoáng qua Tưởng Du đang dọn dẹp bàn ghế, thở dài: "Càng ngoan tôi lại càng không nỡ......"
Lần nào bà cũng bảo Tưởng Du ở nhà học bài, dù sao năm sau anh cũng phải lên lớp 12 rồi.
Nhưng nói không nghe, đêm nào cũng đến để giúp đỡ.
Có một lần bà đem con trai nhốt ở trong phòng, lại không ngờ Tưởng Du cư nhiên trèo cửa sổ chạy ra giúp đỡ.
Bà chỉ có thể từ bỏ việc từ chối.
Khách quen nhấp một ngụm bia lạnh nói: "Tôi nghe nói thành tích của nó tốt lắm hả."
Uông Quế Nguyệt kiêu ngạo mà ưỡn ngực: "Nó từ nhỏ đến lớn luôn đứng trong top 3, chưa bao giờ làm cho tôi lo lắng."
"Vậy cô nên hưởng phúc đi."
Uông Quế Nguyệt ném hạt đậu phộng cuối cùng trong tay vào miệng: "Ha ha, tôi không hy vọng xa vời là có thể hưởng phúc, chỉ cần nó có thể hạnh phúc là được rồi."
Bà vẫy vẫy tay với Tưởng Du: "Con trai lớn, nếu con không trở về Tưởng Chu sẽ khóc nhè đấy."
"Dạ -"
Khu ẩm thực sau 10 giờ sẽ không còn náo nhiệt như trước, còn lại đều là những người làm thêm đi dạo ở khu ẩm thực, tuỳ tiện mua một chút đồ ăn về nhà.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghe Nói Ông Xã Thích Em, truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em , đọc truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em chương mới