Edit + Beta: Toả Toả
Tưởng Du đang cầm chăn bông lấy ra từ tủ quần áo, suy nghĩ một lát rồi đặt nó xuống giường.
Ngày thường mẹ thường xuyên đem nó ra phơi nắng nên cũng không có mùi gì.
Anh lấy vỏ chăn bông mới giặt ra, lập tức ngửi được hương hoa lan.
Anh thuần thục đem chăn bông nhét vào trong vỏ chăn, hai ba động tác đã sắp xếp xong chăn bông.
"Tưởng Du." Sau lưng truyền đến giọng nói của Phó Thành, anh dừng một chút, xoay người mặt liền nóng lên.
Nhìn Phó Thành đang lau tóc, đồ ngủ kẻ sọc trên người hắn vô cùng không thích hợp, nhưng nó lại mang một phong vị khác.
Quần dài biến thành quần lửng, áo dài tay biến thành áo ngắn đến khuỷu tay.
Trên chân vẫn còn mang đôi dép bông hình gấu nhỏ, là lần trước bà ngoại đi dạo phố thấy đáng yêu nên mua, vẫn chưa đi lần nào.
"Phụt ha." Tưởng Du nở nụ cười, đưa tay sờ cằm, đi xung quanh Phó Thành một vòng.
"Năm nhất cậu vẫn còn thấp hơn tôi, sao chỉ mới hơn một năm thôi mà đã cao hơn tôi rồi? Ăn cái gì vậy?"
Phó Thành nhướng mày, một tay nắm chặt tay Tưởng Du.
Hương sữa tắm quen thuộc tiến vào trong khoang mũi Tưởng Du, anh nuốt nuốt nước bọt nhìn Phó Thành đang gần trong gang tấc.
Hắn thật sự rất đẹp, không quá nữ tính cũng không quá nam tính mà lại vừa phải.
Khuôn mặt trắng nõn, sống mũi cao thẳng, mắt phượng cuốn hút......!
Trong lúc anh đang mê muội sắc đẹp thì Phó Thành trước mặt đã gõ vào trán anh.
"Bác gái vừa bảo cậu đi tắm."
"Cậu còn chưa nói cho tôi biết ăn cái gì để cao lên." Tưởng Du xoa xoa cái trán bị gõ đau, truy hỏi.
"Cậu cao quá sẽ bất tiện cho tôi." Phó Thành xoay người chầm chậm nói một câu.
"Bất tiện cái gì?" Tưởng Du nói.
"Tưởng Du, mau đi tắm rửa đi." Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu to của Uông Quế Nguyệt.
Tưởng Du miễn cưỡng thu dọn quần áo bước ra khỏi phòng.
Dòng nước ấm chảy ra từ vòi, đổ lên người anh.
Tưởng Du xoa tóc, duỗi tay bóp một ít dầu gội.
Mùi hương quen thuộc khiến anh nhớ đến cảnh Phó Thành đến gần vừa rồi, mặt lại bắt đầu nóng lên.
Phó Thành ở lại nhà anh là chuyện mà anh không thể ngờ được, mọi thứ đều xảy ra quá mức đột ngột.
Buổi trưa mới gặp mặt, buổi tối đã vào ở nhà mình.
Hơn nữa trên người còn mặc đồ ngủ của mình.....!
Tưởng Du càng tắm thì cơ thể lại càng nóng, anh vươn cánh tay thon dài ra, di chuyển nước nóng về phía nước lạnh.
Nhiệt độ nước đã thay đổi từ ấm sang mát một chút.
Suy nghĩ của anh mới kết thúc......!
Anh ra khỏi phòng tắm, đúng lúc gặp mẹ đang dọn bếp.
"Nước có nóng không?"
Tưởng Du liếc mắt nhìn một cái gật đầu: "Nóng."
"Ơ? Con tắm xong rồi mà vẫn còn nóng? Ngày thường đều phải chờ đến cả buổi." Uông Quế Nguyệt có chút kinh ngạc.
"Sao con biết được." Tưởng Du cuống quýt ném quần áo vào máy giặc, lau tóc rồi vội vàng rời đi.
Bước đến cửa phòng, anh để ý thấy đèn vẫn sáng, liếc nhìn đồng hồ trên tường một cái, đã mười giờ tối rồi.
Dựa theo bình thường Phó Thành đáng lẽ đã ngủ sớm rồi.
Tưởng Du nghiêng đầu lén lút liếc nhìn, phát hiện Phó Thành đang đưa lưng về phía cửa, trong tay dường như đang cầm thứ gì đó, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng cười của hắn.
"Phó Thành cậu đang xem gì vậy?"
Phó Thành cười quay đầu lại, lúc này Tưởng Du mới phát hiện tấm ảnh trong tay hắn.
"Tôi đang xem ảnh chụp của mình." Hắn quơ quơ tấm ảnh trong tay, nét mặt giãn ra, nở một nụ cười xán lạn.
"Cái này không thể......." Giọng Tưởng Du hơi phát run, bước chân như bị đóng ở cửa, không thể động đậy.
"À, Tưởng Chu vừa mới tìm cho tôi." Mắt Phó Thành lại nhìn về phía ảnh chụp, hắn nhớ rõ lúc đó chắc là lúc học bổ túc trước cuộc thi toán học.
Bản thân hắn trong ảnh nhìn sách vô cùng chăm chú, dây vàng trên kính mắt hơi rũ xuống, lộ ra vẻ lười biếng.
Ánh tà dương chiếu lên người, bao vây xung quanh hắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghe Nói Ông Xã Thích Em, truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em , đọc truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em chương mới