Edit + Beta: Toả Toả
Sáng thứ bảy, trên phố chỉ có mấy cụ già đi tản bộ.
Tưởng Du ngáp dài đi theo phía sau Tịch Lâm, hai người trốn đông núp tây theo sát dấu chân của Nguyên Xuyên.
Hôm qua anh chỉ lo chọc ghẹo Phó Thành nên cũng chưa tiến hành việc học.
Chỉ có thể đợi đến tối thức khuya để học, làm cho sáng nay suýt chút nữa anh dậy không nổi.
“Vẫn chưa tới sao?”
“Chưa nữa, Nguyên Xuyên đang đợi trong lo lắng kia kìa.” Tịch Lâm nói.
Lúc này khuôn mặt tuấn tú của Nguyên Xuyên mang đầy vẻ lo lắng, cậu ta mặc áo sơmi trắng ngắn tay kết hợp với quần jean, trong thời tiết nóng nực lộ ra cảm giác mát mẻ.
Có lẽ là sợ Vân Tảo không thích nên trên quần còn đeo thêm một sợi xích.
Nhưng sợi xích không đủ dài, không thể rủ xuống tới đùi như những người khác, chỉ có thể lộ ra cái đầu nhỏ dưới lớp áo sơ mi trắng.
Điểm hẹn là bên đài phun nước ở trung tâm thành phố, nơi nổi tiếng là nơi hẹn hò của các cặp đôi.
Vào ban đêm, hồ nước sẽ phát ra những ánh đèn nhiều màu sắc, khi phun nước lên không trung sẽ tỏa sáng như những vì sao.
Chẳng qua hiện tại là ban ngày nên chỉ có hai ba ông cụ mặc áo ba lỗ đi tản bộ.
Nguyên Xuyên đứng bên cạnh hồ, hồi hộp chờ đợi, cậu ta giống như một khúc gỗ đang đứng trên mặt đất, luôn bất động.
“Đã qua thời gian hẹn rồi mà Vân Tảo vẫn chưa tới nữa?” Tịch Lâm nhìn thoáng qua điện thoại, phàn nàn nói.
Tưởng Du lười biếng dựa vào thân cây: “Con gái phải trang điểm, rất cần thời gian.”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đã hơn thời gian hẹn 1 tiếng.
Tịch Lâm có chút không kiên nhẫn, trực tiếp ngồi xuống đất oán giận.
“Mày xem hôm nay thời tiết thật tốt, đều lãng phí ở đây.”
“Nếu dùng nó để chơi game thì tuyệt cmn vời rồi.”
Tịch Lâm lầm bầm, nhặt những chiếc lá khô thô bạo xé chúng ra.
Khác hoàn toàn với Nguyên Xuyên bên cạnh, không có chút niềm vui khi hẹn hò.
- ---
“………” Mặt Tịch Lâm xụ xuống, hình tượng Vân Tảo mà não đắp nặn lên nháy mắt sụp đổ.
Đối phương mặc một cái áo khoác da đen, quần bó sát người, đế giày cao cả một thước.
Mặt mũi lại không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt được, một chữ thôi “xấu”.
Làn da ngăm đen phối hợp với son hồng Barbie, nhìn càng thêm đen.
Hơn nữa miệng hơi nhếch lên, giống như một mụ phù thủy sắp ăn thịt trẻ con.
Đánh phấn mắt quá lố khiến cho đôi mắt hí càng có vẻ nhỏ hơn.
Tưởng Du trong lòng phức tạp nhìn cảnh Nguyên Xuyên ôm Vân Tảo, chọt chọt Tịch Lâm nói: “Về không?”
“Về.”
Bọn họ còn chưa kịp xoay người đã nghe tiếng chuông điện thoại phóng đại từ trên người Vân Tảo phát ra.
“I miss you, I miss you everyday………”
Tưởng Du nuốt nuốt nước bọt, quay đầu nói với Tịch Lâm:
“Gu của Nguyên Xuyên thật sự rất độc đáo.”
Sắc mặt Tịch Lâm khó coi nói: “Lúc đầu Nguyên Xuyên còn khoe với tao là người rất đẹp, lúc đó tao rất vui vẻ, bây giờ thì cảm thấy khổ sở cực kỳ.”
“Ha ha ha.”
- --
Bên cạnh đài phun nước có một trung tâm mua sắm lớn, bên trong có tất cả mọi thứ như ăn uống, vui chơi.
Sau khi tách khỏi Tịch Lâm, Tưởng Du đi vào trung tâm mua sắm.
Hai tuần nữa anh phải tham gia cuộc thi, cho dù là hai ngàn tệ hay một suất vào trường đại học A, anh đều phải cố gắng hết sức.
Tài liệu mà thầy cung cấp anh đã lên mạng tra thử hoá ra đó chỉ mới là một phần.
Những nội dung khác thì cần phải mua thêm sách, cho nên anh phải đến hiệu sách xem thử.
Trung tâm mua sắm mở cửa lúc 10 giờ, lúc Tưởng Du đến vẫn còn rất nhiều cửa hàng chưa mở cửa.
Nhưng anh cũng không vội, đi loanh quanh bên ngoài đợi đến giờ.
“Ê, nhóc con.”
Đột nhiên một giọng nói quấy rầy sự yên tĩnh của Tưởng Du, bước chân anh hơi lui lại, bực bội nhìn vào trong ngõ.
Ba học sinh trung học tóc húi cua đẩy mạnh một học sinh gầy yếu lên vách tường, bức tường lồi lõm khiến thiếu niên phải ăn đau.
“Ê, không phải mày nói tuần này sẽ đưa tụi tao 500 sao? Bây giờ 200 tệ cũng không đủ cho anh em tụi tao chơi game!”
Một trong những tên tóc húi cua đứng ra, dáng vẻ hung ác nhìn thiếu niên gầy yếu.
Gã càng nói càng giận, trực tiếp đấm đối phương một cú.
Cú đấm này giáng mạnh vào bụng thiếu niên, đau đến khiến cả người cậu cuộn lại, cơ thể từ từ trượt khỏi vách tường ngã trên đất.
“Ba mẹ của tôi đã phát hiện.”
“Phát hiện thì phát hiện đi, mày là đứa con duy nhất của bọn họ, tiền sớm hay muộn gì cũng là của mày, bây giờ lấy với sau này lấy có gì khác nhau!”
“Không được……khụ khụ.” Thiếu niên gầy yếu ho khan vài tiếng, bởi vì bụng đau mà mặt mày đều nhăn lại.
Ba tên tóc húi cua thấy thiếu niên chống cự, trực tiếp dùng chân đá vào người cậu.
Thiếu niên chỉ có thể cuộn người lại, lấy tay ôm chặt đầu.
Cậu rất sợ, sợ bị đánh chết ở đây.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghe Nói Ông Xã Thích Em, truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em , đọc truyện Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em full , Nghe Nói Ông Xã Thích Em chương mới