Tôi không nhịn được mà gửi tin nhắn cho Khương Giang, “Cậu thật lòng thích Kiều Triết rồi đúng không?”
Rõ ràng chỉ là một câu hỏi đơn thuần, chẳng hiểu sao Khương Giang lại cảm giác như tôi đang khiêu chiến cậu ấy mà bực bội đáp, “Cậu ấy thích tôi là đủ rồi, hơn nữa kể cả bây giờ tôi chưa thích thì cũng không đồng nghĩa là không thể không thích, chuyện tình cảm có thể bồi dưỡng, hiểu chưa?”
Hiểu cái mông
Tôi định nhắn cho Kiều Triết, hỏi cậu ta hôm nay đi chơi có vui không, nhưng cuối cùng lại thôi.
Tôi đáng ra phải chấm dứt chuyện này sớm hơn mới phải, bởi có một điều chắc chắn rằng, tôi hiểu rõ tình cảm của cậu ấy đối với mình hơn ai hết.
Chỉ là tôi đang tự huyễn hoặc, à không, chỉ là không dám đối diện với sự thật mà thôi.
Ngày hôm nay tôi nghĩ mình sẽ buồn lắm, nhưng thực ra cảm giác kết thúc lại không buồn đến thế, nói đúng hơn thì cảm giác lúc này chính là một sự giải thoát, cho cả tôi và cậu.
14.
Buổi tối, anh tr/a/i gọi điện đến.
“Lát nữa anh đến tiệm cơm ở trước cổng trường em, có đến không?”
“Có ai không ạ?”
“Có bạn anh thôi.”
Tôi “vâng” một tiếng, vốn dĩ định từ chối nhưng cái bụng lại muốn đ.ảo ch.ính.
Vì một người đàn ông mà đói, có đáng không?
Lúc đến trước cửa tiệm, anh tr/a/i bất ngờ hỏi, “Khóc hả?”
Tôi lắc đầu.
“Bởi vì thằng nhóc Kiều Triết ấy đúng không?”
“Em đã bảo là không khóc rồi mà, anh cố chấp ghê cơ.”
Nếu là những ngày khác chắc chắn tôi đã ăn mấy cái cốc đầu vì tội dám trả treo với anh t/ra/i, nhưng hôm nay chắc anh thấy tôi mắt đỏ hoe nên lại thôi.
Bên ngoài hơi lạnh nên hai anh em bảo nhau đi vào.
“Bạn anh sắp đến rồi.”
“Ai thế ạ?”
“Bạn hồi đại học của anh, mày chưa chắc đã biết đâu.”
“Ơ nhưng mà có khi cũng biết đấy, nó là giảng viên ở trường này mà.”
Anh tôi vừa nói vừa chỉ tay về phía trường tôi…
Da gà da vịt của tôi tự nhiên lại nổi lên.
Năm nay anh 29 tuổi, bạn đại học của anh chắc cũng tầm tuổi này, nhưng thầy Tống nhìn trẻ như thế, nên khả năng người bạn kia là thấy ấy không cao.
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng tôi vẫn hỏi thuận miệng hỏi thêm, “Anh ấy tên gì ạ?”
Anh tôi đột nhiên giơ tay lên cao, “Ở đây, mày ơi.”
Tôi tò mò nghiêng người ra xem thử, một hình bóng khá quen thuộc…
Lúc này anh trai mới cười hihi đáp, “Nó tên là Tống Tịnh Hán.”
…
15.
Không khác thì sét đánh ngang tai
Đang vào lúc tôi sắp co giò lên chạy thì ông anh quý hóa lại tiếp, “Lớn đầu rồi mà gặp người lớn còn không biết chào hỏi?”
…
Lúc Tống Tịnh Hán ngồi vào chỗ, nhìn thầy tôi, đôi mắt bồ câu xinh đẹp rõ ràng đã có vài phần sửng sốt.
Ông anh guột không hề phát hiện ra điểm bất thường, vội vàng đỡ lời, “Tịnh Hán, đây là em gái tao, Cố Chiêu Chiêu, học ở Viện văn ở trường mày đấy.”
16.
Tôi như bị t.ê l.iệt, nhân sinh không còn gì đáng để lưu luyến nữa rồi.
Vậy mà ông anh tr/a/i vẫn cứ liên hoàn bổ đao, “Mau, gọi một tiếng anh đi.”
…
Tôi gượng gạo cười, “Em chào thầy.”
Anh trai tôi, “???”
Tống Tịnh Hán bình tĩnh gật đầu, “Ngồi xuống đi.”
“Hai người biết nhau hả?”
Tống Tịnh Hán, “Ừm.”
“Mày dạy ở viện toán cơ mà?”
Tôi vẫn chưa chuẩn bị đủ tâm lý và tiền bạc để bỏ trốn khỏi thành phố này nên vội vàng lấy thực đơn đến, “Anh ơi gọi món đi, em đói rồi!”
17.
Bầu không khí ngại ngùng cũng vì thế mà giảm đi được mấy phần.
Tôi ngồi đối diện với Tống Tịnh Hán, nhưng không có mặt mũi nào để nhìn thầy ấy nên suốt buổi cứ quay sang phía anh t/ra/i.
Đến độ ông ấy phải hỏi, “Hôm nay anh mày đẹp tr/ai nhất đúng không?”
Tôi cúi đầu, không dám nói gì
Bọn họ ăn thịt còn tôi ăn cháo.
Chưa bình yên được bao lâu thì anh tr/ai lại hỏi, “Thất tình mà mất khẩu vị luôn rồi à?”
…
Làm thế nào bây giờ, tôi muốn đ.ánh ng.ười quá.
Nhưng hình như thầy đang nhìn tôi thì phải.
Cố gắng nhịn xuống, đúng rồi, nhịn xuống!
Một lát sau, tôi lén lút ngẩng đầu lên, trùng hợp lại mặt đối mặt với thầy.
Từ góc độ và khoảng cách này, tôi có thể nhìn rõ sống mũi của thầy, khuôn miệng của thầy, thậm chí cả chiếc nốt ruồi ở đuôi mắt nữa.
Như phát hiện ra một bí mật nào đó, tôi giật mình trở về với thực tại.
Thầy cười hiền, khóe miệng khẽ mấp máy.
Dù không thể nghe được, nhưng tôi có thể đoán được nội dung từ khẩu hình kia.
Thầy nói, “Có đẹp t/ra/i không?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!