Đại sư huynh né sang một bên chặn đường kiếm sắc lẹm đó. Thân thủ nhanh nhẹn khiến ai cũng phải thán phục.
Luân Hằng xoay người cũng xoay mũi kiếm từ thế bị động chủ động điều khiển được mũi kiếm của đối thủ.
Từ cây kiếm một năng lượng sáng vàng nhè nhẹ toát ra, đại sư huynh đẩy kiếm của Huyền Vi đi làm cho Huyền Vi bị mất cân bằng.
Luân Bằng một chiêu vung kiếm ra một lượng tiên khí hùng hồn đã thoát ra làm cho Huyền Vi liêu xiêu chút nữa làm cho văng ra ngoài.
May mắn là Huyền Vi đâm kiếm xuống sàn gỗ mới giữ được mình trên sàn đấu.
Nàng thấy từ nãy cái người tên Huyền Vi kia không hề dùng chiêu thức của phái họ cả. Không dùng mà đã có thể đấu ngang sức với đại sư huynh, thật là không thể coi thường.
Huyền Vi mỉm cười lúc này hắn ta điều này làm cho khuôn mặt lạnh băng tinh tế từ góc cạnh trở nên có hồn người hơn.
Hắn ta vuốt kiếm đến đâu nguồn linh lực chảy dọc theo đến đó. Huyền Vi lẩm bẩm gì đó rồi bất ngờ thanh kiếm bất ngờ biến mất theo làn gió.
Ai ai cũng bất ngờ đến cả nàng không kìm được muốn nhìn rõ thuật pháp này hơn liền nghiêng người về phía trước. Hạo Khiêm đang cõng nàng, Uyển Như làm vậy khiến cho huynh ấy không chống đỡ được liền nói.
"Sư muội đừng làm thế nữa. Tí nữa là đập mặt xuống đất đấy."
Nàng dường như không bận tâm đôi mắt cứ dán chặt vào Huyền Vi. Đồng tử của nàng đột nhiên mở to ra sau đó Uyển Như chỉ tay lên trời hét to ra chỗ đại sư huynh rằng.
"Đại sư huynh cẩn thận, phía trên."
Hạo Khiêm nhìn lên phía tay nàng chỉ cũng không khỏi ngạc nhiên.
Trên đầu đại sư huynh là đống hoa tiêu đang chỉ mũi xuống. Đại sư huynh mới ngẩng lên thôi, thì Huyền Vi phất tay cũng là lúc những phi tiêu đó phi thẳng xuống.
Đại sư huynh nhanh chóng né chúng nhưng lúc này huynh ấy đã để lộ sở hở.
Huyền Vi nhân cơ hội đó lao và nhảy lên. Tay đã bọc một màng linh lực. Sức mạnh của cú đấm bọc linh lực bằng sức nặng của một con voi. Nếu như Luân Bằng mà lãnh trọn thì không thể biết được hậu quả như nào.
Hạo Khiêm hoảng loạn la lớn. "Đại sư huynh."
Đại sư huynh bĩnh tĩnh tay chuyển động theo hình tròn dáng như một bát trận âm dương. Thanh kiếm của Luân Bằng lơ lửng trong không trung được quay tròn một tay phất lên trên. Thanh kiếm bay lên trên chống đỡ hết những phi tiêu.
Huyền Vi vẫn không dừng lại tiếp tục tiến về phía Luân Bằng.
Luân Bằng một chân chặn lại cú đấm đó khiến cho Huyền Vi từ ngạc nhiên cho đến thích thú.
Mọi người xung quanh ai cũng phải trầm trồ, hưởng ứng.
"Hay hay đánh hay quá."
"Tiếp đi tiếp đi."
"Bất ngờ thật đấy. Ngươi mạnh hơn ta tưởng."
"Đa tạ các hạ."
Một dòng suy nghĩ bất chợt chạy trong đầu nàng: Khoan đã chẳng phải đại sư huynh luôn là người không muốn tranh giành hay gì sao? Nhưng tại sao lại thay đổi đột ngột như vậy được? Sao giờ mình mới nghĩ đến chuyện này.Thật là mờ ám mà. Sau khi thi xong mình sẽ hỏi đại sư huynh.
Huyền Vi nghi vấn ra vẻ suy tư nói.
"Mà sao ngươi lại muốn nó vậy hả? Có thể chia sẻ cho ta biết được không?"
Đại sư huynh bất ngờ cười lớn sau đó che miệng ngừng cười lại, ánh mắt nhìn đi nơi khác cười nửa miệng nói.
"Chắc chỉ là muốn thắng ngươi."
Đây là lần đầu tiên nàng thắng dáng vẻ hiếu thắng của đại sư huynh.
Uyển Như ngó xuống nhìn ca ca của mình thì bất ngờ, Hạo Khiêm vậy mà cũng ngạc nhiên như nàng quay ra nhìn sư phụ thì sư phụ vẫn đang chăm chú theo dõi trận đấu.
Nàng suy đoán: Có lẽ Hạo Khiêm lần đầu thấy được bộ dáng này của đại sư huynh.
Huyền Vi sau khi thấy cái thái độ khinh bỉ của đại sư huynh và bị đáp trả bằng câu trả lời. Hắn ta nắm chặt bàn tay nhưng gương mặt lại không để lộ sự tức giận nào mà nói.
"Vậy ta với huynh khác nhau rồi."
Đại sư huynh mỉm cười rồi thanh kiếm cũng về tay huynh ấy.
Đại sư huynh xông lên cả hai lại có màn đọ kiếm vô cùng bắt mắt.
Cả hai đấu một hồi lâu thì đã bắt đầu thấm mệt. Huyền Vi lau mồ hồi rồi nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghiệt Lệ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghiệt Lệ, truyện Nghiệt Lệ , đọc truyện Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ chương mới